Có thể rồi sau này khi em lớn lên Những cảm xúc văn chương không giúp em làm ra tiền, cơm, gạo, cá Nhưng mỗi khi gặp những Lý Thông gian manh, xảo trá Lại ước mình có cây búa Thạch Sanh. Cuộc đời không phải là câu chuyện cổ có cây đèn Aladdin Để biến những điều ước mơ hiện hình ngay tức khắc. Cũng chẳng có bà tiên, ông bụt Để luôn vỗ về hỏi: con khóc tại sao? Em sẽ hiểu khi người ta cao Là bởi mình can tâm quỳ xuống. Sống kiêu hãnh như bông sen trong đầm lầy, nước đọng Tanh tưởi nào vấy bẩn được sắc hương…
Câu 1 : Nội dung của đoạn thơ
1 bình luận về “Có thể rồi sau này khi em lớn lên Những cảm xúc văn chương không giúp em làm ra tiền, cơm, gạo, cá Nhưng mỗi khi gặp những Lý”