quê hương tôi có con sông xanh biếc nước gương trong soi tóc những hàng tre tâm hồn tôi là 1 buổi trưa hè tỏa nắng xuống d

quê hương tôi có con sông xanh biếc
nước gương trong soi tóc những hàng tre
tâm hồn tôi là 1 buổi trưa hè
tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng
dựa vào khổ thơ trên hãy tả vẻ đẹp của con sông quê và tình cảm yêu thương gắn bó của người dân quê em với con sông đó

2 bình luận về “quê hương tôi có con sông xanh biếc nước gương trong soi tóc những hàng tre tâm hồn tôi là 1 buổi trưa hè tỏa nắng xuống d”

  1. Tuổi thơ em gắn bó với biết bao lời ru ấm áp của mẹ, được vui chơi cùng các bạn trên những cánh đồng lúa thơm mát,… Nhưng em lại gần gũi và thân thiết nhất của con sông làng em.
    Không biết điểm dừng của sông ở đâu, nhưng em chỉ biết dòng sông  quanh co uốn khúc giữa làng rồi cứ chạy dài bất tận như một con rồng xanh khổng lồ. Dòng sông có một bộ cánh áo xanh riêu nhạt rất kiều diễm và thơ mộng. Vẻ đẹp ấy còn được tô điểm của hàng tre xanh mướt ở đôi bờ sông. Thân tre thẳng đuột, cao vút, cứ vươn lên bất chấp mọi nắng mưa khắc nhiệt ở làng em. Những Lá tre nhọn hoắt ấy thường được chúng em tết thành những cái thuyền xinh xinh . Cứ khoảng chiều chiều, khi những sợi nắng sắp vụt tắt, thì lúc đó ,em mới ra sông hóng mát. Lúc đó, quanh sông không một bóng người nên sông trở lên yên tĩnh một cách vi diệu đến mức em có thể lắng nghe rõ cả những tiếng thì thào trò chuyện của hàng tre. Những chiếc lá tre như đan vải nhau trước sự trêu đùa của cô gió Tinh nghịch. Ôi! Sao lòng em lại thảnh thơi và trong sáng lại thường thế nhỉ ? Có lẽ, sau một ngày dài mệt mỏi ,em mới được thư giãn trước vẻ đẹp hồn nhiên đến lạ của dòng sông quê hương với đôi bờ tre xanh. Nhờ có nó mà dân làng em được có thêm thu nhập bởi đánh bắt cá và tưới tiêu lúa nước. Dân làng em đã quyết tâm không tắm sông và xả rác làm xấu đi vẻ đẹp của con sông này.
    Em yêu quý dòng sông này lắm! Dòng sông luôn là nỗi nhớ mãnh liệt của người quê em mỗi khi xa quê hương. Để vẻ đẹp của sông không phai mờ qua năm tháng, em sẽ cùng dân làng bảo vệ và giữ gìn sông để dòng sông luôn đẹp trong mắt các thực khách đến nơi đây.

    Trả lời
  2. Giữa thành phố Hồ Chí Minh hoa lệ là dòng sông Sài Gòn yêu dấu.
    Sông Sài Gòn rất lớn, với chiều dài và chiều rộng đều rất đáng nể. Tuy vậy, sông vẫn có những khúc uốn lượn rất mềm mại và uyển chuyển như một tấm vải lụa vắt ngang giữa lòng thành phố. Hai bên bờ sông, là những con đường phố thị nhộn nhịp, sầm uất. Lúc nào cũng inh ỏi tiếng còi xe. Sự náo nhiệt ấy khác hẳn với sông Hương hay sông Đà. Nước sông Sài Gòn mang một màu sắc rất đặc trưng, tựa như màu nước lũ, bởi mang trong mình rất nhiều những phù sa. Trên mặt sông cũng chẳng mấy khi yên tĩnh trong ngày, bời thuyền bè qua lại tấp nập. Nào thuyền chở hàng, tàu chở khách cứ tới tới lui lui, chẳng thua kém gì trên bờ cả. Khi đêm xuống, ánh đèn hai bên sông hắt xuống mặt nước dập dềnh. Tạo nên từng gợn sáng lóng lánh, đẹp như trong phim vậy.
    Em yêu dòng sông Sài Gòn lắm. Cảm giác ngồi trên chiếc ghế đá dọc bờ sông, thả mình vào không khí mát mẻ ở đấy luôn làm em thích thú vô cùng.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới