“Bên kia những hàng cây bằng lăng, tiết trời đầu thu đem đến cho con sông Hồng một màu đỏ nhạt, mặt sông như rộng thêm ra. Vòm trời cũng như cao hơn. Những tia nắng sớm đang từ từ di chuyển từ mặt nước lên những khoảng bờ bãi bên kia sông, và cả một vùng phù sa lâu đời của bãi bồi ở bên kia sông Hồng lúc này đang phô ra trước khuôn cửa sổ của gian gác nhà Nhĩ một thứ màu vàng thau xen với màu xanh non những màu sắc thân thuộc quá như da thịt, hơi thở của đất màu mỡ. Suốt đời Nhĩ đã từng đi tới không xót một xó xỉnh nào trên trái đất, đây là một chân trời gần gũi, mà lại xa lắc vì chưa hề bao giờ đi đến cái bờ bên kia sông Hồng ngay trước cửa sổ nhà mình.” (“Bến quê” – Nguyễn Minh Châu) a. Xác định chủ ngữ trong câu “Bên kia những hàng cây bằng lăng, tiết trời đầu thu đem đến cho con sông Hồng một màu đỏ nhạt, mặt sông như rộng thêm ra.” b. Chỉ ra các thành phần phụ chú trong đoạn văn. c. Xác định biện pháp tu từ chủ yếu được sử dụng trong đoạn văn. Nêu giá trị biểu cảm của biện pháp tu từ đó. Hãy nêu điều nghịch lý mà tác giả đã thể hiện trong đoạn văn.
b. Các thành phần phụ chú trong đoạn văn gồm:
c. Biện pháp tu từ chủ yếu được sử dụng trong đoạn văn là so sánh và mệnh đề tính từ. Giá trị biểu cảm của biện pháp tu từ này là giúp tác giả tạo ra hình ảnh sống động, sinh động và mạnh mẽ về cảnh vật, giúp người đọc cảm nhận được sự đa dạng và phong phú của thiên nhiên.
Điều nghịch lý mà tác giả đã thể hiện trong đoạn văn là Nhĩ đã từng đi tới không xót một xó xỉnh nào trên trái đất, nhưng lại chưa bao giờ đi đến cái bờ bên kia sông Hồng ngay trước cửa sổ nhà mình. Tác giả muốn thể hiện sự đối lập giữa việc Nhĩ đã đi khắp nơi nhưng lại chưa khám phá hết được vùng đất quen thuộc của mình, và cũng muốn nhấn mạnh sự đặc biệt và quý giá của quê hương.