Đôi vai mẹ đã thành chai từ bao giờ con không biết. Trên đôi vai ấy ai để chiếc bánh dày vào. Bánh dày màu nâu sẫm, có lúc nứ

Đôi vai mẹ đã thành chai từ bao giờ con không biết. Trên đôi vai ấy ai để chiếc bánh dày vào. Bánh dày màu nâu sẫm, có lúc nứt ra. Cái năm mẹ leo lên núi gánh đá xuống thuyền cho người ta chở lên tỉnh, ấy là cái năm vai mẹ nứt to nhất, mất một lần da, rớm máu, dính cả vào đòn gánh. Con hỏi, mẹ bảo: Không đau, nó ê ra rồi. Mẹ cởi trần, mặc yếm mà gánh. Lưng mẹ hoàn toàn là một bãi xém nồi. Mẹ gánh củi đi bán. Mẹ gánh thóc từ đâu về suốt đêm xay giã để bán. Tháng nào mẹ cũng gánh gạo đi một ngày đường ròng rã đến nơi con trọ học. Đôi vai ấy, con tin rằng suốt đời mẹ, không bao giờ trở lại lành lặn. Nhưng chính đôi vai xương xẩu, bé nhỏ, mỏng manh ấy lại gánh được bao thứ mà người thường không thể gánh nổi.
Câu1: Nếu chọn một chi tiết ấn tượng nhất để viết về mẹ mình, em sẽ chọn chi tiết nào? Vì sao?
đừng chép mạng xin

2 bình luận về “Đôi vai mẹ đã thành chai từ bao giờ con không biết. Trên đôi vai ấy ai để chiếc bánh dày vào. Bánh dày màu nâu sẫm, có lúc nứ”

  1. Chọn chi tiết “con hỏi, mẹ bảo không đau, nó ê ra rồi” vì chi tiết này thể hiện nên sự vất vả làm việc để nuôi đứa con của mình bất chấp công việc nặng nhọc thế nào dù đau dù chảy máu. Chi tiết đó thể hiện sự thiêng liêng của tình mẫu tử

    Trả lời
  2. Em sẽ chọn chi tiết về đôi vai của mẹ. Vì đó là nơi mà mẹ đã gánh vác, đem lại cho gia đình và con cái những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống. Dù đôi vai đau đớn, nứt nẻ nhưng mẹ vẫn cứ tiếp tục với sự kiên trì và nỗ lực của mình. Điều này gợi nhớ cho em về sự hy sinh và tình yêu thương vô điều kiện mà mẹ dành cho gia đình. Chi tiết về đôi vai của mẹ cũng là sự biểu hiện về sức mạnh và bền bỉ trong mẹ, là điều gì đó em muốn học hỏi và trân trọng.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới