Cốm không phải là thức quà của người vội; ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lạ

Cốm không phải là thức quà của người vội; ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy, cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ: trong màu xanh của cốm, cái tươi mát của lá non, và trong chất ngọt của cốm, cái dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc. Thêm vào cái mùi hơi ngát của lá sen già, ướp lấy từng hạt cốm một, còn giữ lại cái ấm áp của những ngày mùa hạ trên hồ. Chúng ta có thể nói rằng, trời sinh ra sen để bao bọc cốm, cũng như trời sinh ra cốm nằm ủ trong lá sen. Khi các cô gái Vòng đỗ gánh, giở từng lớp lá sen, chúng ta thấy hiện ra từng lá cốm, sạch sẽ và tinh khiết, không có mảy may chút bụi nào. Hỡi các bà mua hàng! Chớ có thọc tay thân mềm thức quà thần tiên ấy, hãy nhẹ nhàng mà nâng đỡ, chút chiu mà vuốt ve … Phải nên kính trọng cái lộc của Trời, cái khéo léo của người, và sự cố tiềm tàng và nhẫn nại của thần lúa. Sự thưởng thức của các bà sẽ được trang nhã và đẹp đẽ hơn và cái vui cũng sẽ tươi sáng hơn nhiều lắm.
Câu 3: Theo tác giả, cần phải thưởng thức cốm như thế nào? Vì sao? Qua cách thưởng thức này, tác giả thể hiện thái độ nào với mon ăn dân giã mà đẫm đà bản sắc văn hóa dân tộc
Câu 4: Nhận xét về cách miêu tả, giọng văn được sử dugj trong đoạn văn trên? Nêu tác dụng của nó

2 bình luận về “Cốm không phải là thức quà của người vội; ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lạ”

  1. Câu 3:
    Theo tác giả, cần phải thưởng thức cốm từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ để cảm nhận được hết hương vị của cốm, từ mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ, cái tươi mát của lá non và sự dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc. Sự thưởng thức cốm phải kính trọng cái lộc của Trời, cái khéo léo của người và sự cố tiềm tàng và nhẫn nại của thần lúa. Khi thưởng thức cốm, cần nhẹ nhàng mà nâng đỡ, chút chiu mà vuốt ve để tôn lên giá trị của món ăn và đối xử trang nhã với nó.

    Câu 4:

    Cách miêu tả và giọng văn được sử dụng trong đoạn văn trên rất dễ hiểu và sinh động, rất đầy bản sắc và sắc nét. Tác giả đã sử dụng những từ ngữ rất thơ mộng để miêu tả hương vị cốm và nhấn mạnh vào giá trị của món ăn dân giã này. Tác giả cũng thể hiện sự tôn trọng và kính trọng đối với cốm và người làm cốm. Sự miêu tả và giọng văn trong đoạn văn trên tạo nên một hình ảnh đẹp về nghệ thuật ẩm thực Việt Nam.

    Tác dụng của cách miêu tả và giọng văn được sử dụng trong đoạn văn trên là giúp người đọc cảm nhận được giá trị và bản sắc văn hóa dân tộc thông qua món ăn dân giã. Nó cũng giúp người đọc có sự tôn trọng và kính trọng đối với cốm và người làm cốm.

    Trả lời
  2. 3.
    -Theo tác giả, cần phải thưởng thức cốm: phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ.
    -Vì cách thưởng thức này giúp ta cảm nhận được hương vị của cốm, những gì tinh túy của đất trời, mùi hương, hương vị của cốm.
    -Qua cách thưởng thức này, tác giả thể hiện sự trân trọng với món ăn dân giã mà đẫm đà bản sắc văn hóa dân tộc.
    4.
    +Cách miêu tả: tỉ mỉ, chi tiết và đầy tinh tế, gợi hình, gợi cảm.
    +Giọng văn: nhẹ nhàng, chậm rãi
    => Tác dụng: tăng hiệu quả biểu đạt cho văn bản, thể hiện giá trị của cốm- một thực quà thanh khiết, mang đậm giá trị dân tộc, một món lộc của trời đất

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới