Em Bo nhà tôi mới đáng yêu làm sao, nhất là những lúc em chập chững tập đi và bập bẹ tập nói. Khi em không được bế, em sẽ nhanh chóng chống đôi tạy mập mạp những ngấn của mình xuống sàn. Em nâng người đứng dậy, hai chân dạng ra. Khi tôi gọi, đôi mắt long lanh của Bo cười tít mắt chắc để khoe mình giỏi. Em dang tay ra hai bên để giữ thăng bằng rồi bước đi chập chững. Vừa đi, miệng em há to như chữ O rồi gọi “ba…ba…”. Bước được chừng năm bảy bước, người em lảo đảo. Tôi chạy tiến về phía em, em sà vào lòng tôi cười khúc khích. Tôi thơm lên má em để chúc mừng. Mỗi chiều, tôi lại đọc thơ, đọc truyện hay hát ca để tập nói cùng Bo. Tôi mong em mau lớn để chị em tôi chơi nhiều trò chơi vui thích.
Bài làm
Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình. Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng. Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận. Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia.
2 bình luận về “viết đoạn văn 10 câu trở lên tả hoạt động em bé tuổi tập đi tập nói viết đoạn văn tả cảnh đẹp ở quê hương em”