Trong văn bản Ông đồ, Vũ Đình Liên viết: Nhưng mỗi năm mỗi vắng Câu 1. Hãy chép ch

Trong văn bản Ông đồ, Vũ Đình Liên viết:
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Câu 1. Hãy chép chính xác những câu còn lại để hoàn thiện hai khổ thơ.
Câu 2. Nêu nội dung hai thơ vừa chép?
Câu 3. Trong hai khổ thơ em vừa chép có nghệ thuật cảnh ngụ tình, hãy chép lại những dòng thơ đó .
Câu 4 . Viết đoạn văn tổng phân-hợp khoảng 12 câu trình bày cảm nhận của em về hai khổ thơ em vừa chép, trong đoạn văn có 1 câu cảm thán, 1 câu bị động
( Gạch chân và xác định rõ) *câu 4 chỉ cần gọi í 1 chút thôi ạ*

1 bình luận về “Trong văn bản Ông đồ, Vũ Đình Liên viết: Nhưng mỗi năm mỗi vắng Câu 1. Hãy chép ch”

  1. @Ha
    1)
    Nhưng mỗi năm mỗi vắng
    Người thuê viết nay đâu
    Giấy đỏ buồn không thắm
    Mực đọng trong nghiên sầu
    Ông đồ vẫn ngồi đó
    Qua đường không ai hay
    Lá vàng rơi trên giấy
    Ngoài giời mưa bụi bay
    2) 
    Nội dung: Ngày xuân trước, là phố đông với bao nhiêu người thuê viết thì nay đã vắng. Bước di chuyển của thời gian, nỗi buồn, xót xa thấm đẫm vào những vật vô tri vô giác. Người đời đã quên lãng nhưng ông đồ vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Sự chờ đợi mong manh, vô vọng. Ông đồ bỗng trở nên đơn côi, lạc lõng đến tội nghiệp giữa cái xô bồ, ồn ào của nền văn minh lạnh lùng
    3)
    Giấy đỏ buồn không thắm
    Mực đọng trong nghiên sầu
    4)
    Hai khổ thơ cuối bài thơ ” Ông Đồ ” là một sự hụt hẫng trong ánh mắt kiếm tìm của ông đồ, là nhịp thời gian khắc khoải đến đau lòng. Trong thời hưng thịnh, ông đồ là 1 người được mọi người yêu thích ,những đường bút nhẹ nhàng như rồng bay phượng múa làm cho mọi người phải xiêu lòng ,thế nhưng bây giờ điều đó đã trở nên xao lãng đối với mọi người. Than ôi ! Ông đồ bỗng trở nên đơn côi, lạc lõng đến tội nghiệp giữa cái xô bồ, ồn ào của nền văn minh lạnh lùng. Bài thơ Ông đồ như muốn nhắc nhở chúng ta đừng nên lãng quên quá khứ, hãy biết trân trọng và gìn giữ những giá trị đẹp đẽ của văn hóa, tinh thần để không phải hối tiếc, ân hận

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới