ViÊt 1 bài văn tả cây côi trên 30 dòng [ko chép mạng]
ViÊt 1 bài văn tả cây côi trên 30 dòng [ko chép mạng]
2 bình luận về “ViÊt 1 bài văn tả cây côi trên 30 dòng [ko chép mạng]”
đây là bài văn của mình
Bài Làm
Trường tôi có trồng nhiều cây, mỗi cây có vẻ đẹp và biểu lộ những nét đẹp riêng. Cây phượng nở hoa đỏ rực báo hiệu mùa hè về. Cây thông, cây phi lao vươn cao thẳng tắp được trang trí thêm những bóng đèn điện để chào đón mùa Noel về. Chậu hoa mai ở ngay cổng trường có sắc hoa vàng rực rỡ chào đón mùa xuân, nhưng em thích cây bàng hơn, Bàng là những cái dù khổng lồ ở sân trường che nắng cho chúng mình nô đùa đặc biệt che cái nắng chang chang vào buổi chào cờ mỗi thứ hai.
Từ cổng vào bạn sẽ thấy hàng cây sao đứng xếp hàng như đội quân tập nghi thức Đội. Những cây Bàng trông như những bà mẹ với dáng đứng thẳng và xòe ra những tán lá xanh mát. Đến gần, nổi bật trước ta là thân cây cao to, những tán lá dày đặc, xanh ngắt che rợp cả một khoảng đất rộng.
Gốc cây to màu nâu xỉn, nhô lên những cái mắt to như gáo dừa. Mấy rễ lớn trồi lên như cái ghế tự nhiên mời gọi chúng tôi ngồi lên đề nghỉ chân.
Thân cây to gần một vòng tay ôm, vỏ màu xám, nham nhám, nhiều vết trầy xước. Trên cao có nhiều cành lớn chìa ngang hoặc chênh chếch tạo thành nhiều tầng tán lá.
Lá bàng mọc từng chùm từng năm chiếc một, lá to bằng bàn tay, hình bầu dục, gân lá giống như khung xương con cá. Tán lá từng tầng từng tầng xếp đều che bóng mát tựa như mái ngói vảy cá.
Mùa thu là từ màu xanh thẫm chuyển sang màu đỏ pha nâu. Khi gió thổi mạnh, những chiếc lá lìa cành chao đảo rơi xuống. Mùa đông lá bàng cong cong như những chiếc bánh đa nướng cháy.
Khi xuân sang, chồi non lộc mới nhú lên, những lá non xòe khắp các cành trông như một bày chim.
Tôi không thể quên ơn cây bàng đã cho tôi giấc ngủ tuổi thơ những ngày tôi còn học bán trú, mỗi trưa tiếng lá kêu xào xạc, lá bàng phe phẩy như như có ai quạt cho chúng tôi ngủ trọn giấc trưa.
Ngồi từ lớp học, đôi khi tôi hay mơ màng nhìn qua ngọn, những cây bàng về phía xa xăm một nóc nhà thờ Dòng Mân Côi đẹp nguy nga và lộng lẫy. Ở đấy, có các cô giáo dạy dỗ tôi những ngày chập chững bước vào đời. Nhớ về những buổi tôi, bạn bè và các cô trong trường dâng hoa cho Đức mẹ. Những buổi tập vất vả với đoàn dâng hoa lên đến cả ngàn người.
Cảnh đẹp hùng vĩ ngay giữa thành phố Hồ Chí Minh này làm sao tôi tả hết được bằng lời văn trong khi lòng tôi tràn ngập những kỷ niệm trên và dưới tán cây bàng trường tôi.
Có một cái giếng nhỏ phía sau nhà của bà tôi. Giếng nước luôn mát mẻ vào mùa hè nhờ có giàn hoa giấy ông trồng trên đó.
Giếng hoa giấy gồm hai cây hoa giấy được trồng hai bên thành giếng. Gốc cây rất dày theo tuổi tác. Tôi đoán là phần đế và thân dưới phải bằng với bắp tay của tôi. Vỏ thân cây có màu nâu sẫm nhưng nhẵn bóng chứ không sần sùi và nhăn nheo như những cây già. Từ khoảng một mét so với mặt đất, cây bắt đầu mọc ra các nhánh đơn lẻ. Những cành cây ấy vừa mới sinh ra đã được anh tôi khéo léo hợp lại với nhau, uốn vào chân của cây tre bên trên rồi trèo lên. Bằng cách này, theo thời gian, nó sẽ tiếp tục leo lên mái nhà, và sau đó sinh ra vô số nhánh. Nhánh con sinh ra nhánh cháu, nhánh cháu sinh ra nhánh lớn. Bằng cách này, giàn tre trở thành giàn hoa giấy với các cành và hoa mọc so le nhau. Chúng dày đến nỗi mặt trời không xuyên qua được ngay cả trong những ngày nóng nhất của mùa hè.
Trên cành hoa giấy cũng có nhiều gai nhọn. Gai của hoa giấy nhỏ và thưa, sau đó không cứng như hoa hồng. Nhưng nó đủ để bảo vệ những luống hoa khỏi những con vật tò mò. Lá hoa giấy có hình dáng giống lá trầu không nhưng nhỏ hơn rất nhiều, cỡ bằng chiếc thìa nhỏ. Lá bóng và hơi hình chén. Tuy nhỏ nhưng lá dày, cành ít nên hoa giấy vẫn rất xanh tốt. Giàn đẹp nhất dĩ nhiên là hoa giấy. Hoa giấy nở từng chùm. Chùm nhỏ từ ba đến năm bông, có khi chùm lớn mười bông. Hoa giấy nhỏ bằng chiếc tách trà, bao quanh bởi ba cánh hoa mỏng như tờ giấy để bảo vệ nhị hoa nhỏ bé. Có hình dạng như một chiếc đèn lồng với ba ngọn nến bên trong. Những bông hoa giấy của cô ấy có màu cam sáng, đỏ rực dưới ánh mặt trời. Hoa nở gần như quanh năm, kể cả mùa đông. Vì vậy, toàn bộ cây luôn sáng. Ai nhìn thấy cũng phải trầm trồ.
Mỗi lần sang nhà ngoại chơi, em luôn thích ra sau nhà ngoại ngồi dưới bóng cây hoa giấy đọc sách và ngắm hoa. Đây là một địa điểm du lịch vô cùng hấp dẫn, dù có đến bao nhiêu lần cũng không thấy chán.
2 bình luận về “ViÊt 1 bài văn tả cây côi trên 30 dòng [ko chép mạng]”