Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích

Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích

1 bình luận về “Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích”

  1. Xưa có một cô công chúa ở vương quốc nọ, nàng có dung mạo xinh đẹp tuyệt trần như tiên giáng thế. Đến một hôm, các chàng trai ở khắp mọi nơi được nhà vua cho mời đến dự tiệc linh đình và chọn phò mã cho công chúa. Vì là vua của nước láng giềng nên ta cũng được mời đến tham dự bữa tiệc. Nhưng chẳng có ai vừa mắt công chúa cả, thậm chí nàng còn buông những lời lẽ chê bai và chế giễu tất cả mọi người. Đến khi thấy ta, nàng liền so sánh ta với chim chích choè có mỏ. Và cũng từ đây, ta được mọi người gọi là Vua chích chòe. Thấy công chúa chễ giễu mọi người, nhà vua tức giận và truyền lệnh nếu có bất kì người ăn mày nào đi qua cung vua đầu tiên thì người đó sẽ được nhà vua sẽ gả công chúa cho. Và ta quyết định đi giả làm người hát rong, để trừng trị thói kiêu ngạo khinh người của nàng. Khi ta vừa bước đến hoàng cung, nhà vua gọi vào và bảo: – Ta rất thích giọng hát của ngươi, do đó ta sẽ gả đứa con gái của ta cho ngươi. Công chúa cầu xin nhà vua nhưng vua cha vẫn cương quyết rằng: – Cha đã thề là gả con cho người ăn mày đi qua cung vua đầu tiên, vì vậy cha muốn giữ lời thề ấy. Linh mục đã được mời ngay tới cung vua để tiến hành hôn lễ của ta với công chúa. Sau khi hôn lễ được cử hành xong xuôi, công chúa phải theo ta rời khỏi cung điện. Trên đường đi, nàng nhìn thấy một khu rừng lớn liền hỏi rằng: – Rừng đẹp này là của ai? Ta đáp lại nàng: – Rừng này của Vua chích choè, nếu như nàng lấy ông ta thì ắt hẳn khu rừng này đã là của nàng. Nàng công chúa thấy tiếc nuối: – Tôi là một cô gái đáng thương, đáng lẽ ra tôi nên lấy Vua chích chòe. Lúc sau khi tới một thảo nguyên, công chúa lại hỏi rằng: – Thảo nguyên này là của ai? Ta nói với nàng: – Thảo nguyên này là của Vua chích choè. Nàng tiếc nuối thốt lên: – Tôi là một cô gái đáng thương, đáng lẽ ra tôi nên lấy Vua chích chòe. Rồi sau đó tới thành phố lớn, nàng lại hỏi: – Thành phố này là của ai? Ta đáp: – Thành phố mỹ lệ này là của Vua chích choè. Lúc này, công chúa liền bật khóc, tỏ vẻ ân hận: – Tôi thật đáng thương, đáng lẽ ra tôi nên lấy Vua chích chòe. Ta đã tỏ ý không hài lòng mà đáp lại nàng: – Tôi không hài lòng khi nghe nàng nói như vậy, chẳng lẽ tôi không hề xứng với nàng hay sao? Nàng không nói gì nữa mà chỉ lặng lẽ theo sau tôi, khi đi tới một túp lều, nàng hỏi: – Nhà này là của ai? Ta nói một cách thản nhiên rằng: – Nhà này là của chúng ta đó! Nàng cúi người bước vào trong lều, liền hỏi: – Vậy người hầu ở đâu? Ta nói: – Ở đây làm gì có người hầu, chúng ta phải tự làm như mọi người. Ta đã yêu cầu công chúa đi nấu ăn. Nhưng nàng không biết nấu ăn. Đây cũng là điều mà ta đã biết từ trước. Sau đó, ta lại phải tự làm tất cả mọi việc. Ngày hôm sau, ta đánh thức công chúa dậy, nói với nàng: – Chúng ta không thể ở đây ngồi không như vậy được, phải làm điều gì đó để kiếm sống. Hay em đan sọt bán? Công chúa chỉ có thể nghe lời ta nói. Ta đi vào rừng lấy tre nứa về cho nàng chẻ lạt đan sọt. Nhưng nàng bị cạnh của tre nứa cứa vào ngón tay làm chảy máu. Ta đành nói: – Hay em dệt vải? Nàng cũng nghe theo lời ta, nhưng ngón tay của nàng lại bị sợi cứa chảy máu. Ta tỏ ra chán nản mà nói với nàng: – Em không làm được việc gì cả. Giờ chắc chúng ta phải xoay ra buôn nồi, bát đĩa. Em bán hàng và ngồi ở chợ. Nàng đành phải nghe theo lời ta, đi ra chợ ngồi bán hàng. Lúc đầu việc khá thuận lợi. Nhưng có một hôm, công chúa chạy về nhà khóc lóc với ta, kể rằng có một kị sĩ cưỡi ngựa làm vỡ hết đồ đạc. Nghe vậy, ta liền trách móc nàng và nói đã tìm được cho nàng một chân phụ bếp ở trong cung điện. Tất nhiên công chúa vẫn không hề hay biết thân phận thật của ta, mà chỉ nghe theo ta vào cung điện làm việc. Hôm đó, trong hoàng cung tổ chức hôn lễ. Cuối cùng, công chúa cũng nhận ra ta chính là Vua chích chòe. Ta đã kể hết mọi chuyện cho nàng biết. Sau đó, hôn lễ của công chúa và ta đã được tiến hành trong sự chúc phúc của tất cả mọi người.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới