Viết về người cán bộ Đoàn trong tôi lúc mình với ạ mình hứa cho 5 sao và câu trả lời hay nhất ạ

Viết về người cán bộ Đoàn trong tôi lúc mình với ạ mình hứa cho 5 sao và câu trả lời hay nhất ạ

2 bình luận về “Viết về người cán bộ Đoàn trong tôi lúc mình với ạ mình hứa cho 5 sao và câu trả lời hay nhất ạ”

  1. Mười năm thắm thoát trôi qua, từ lúc còn là con bé học lớp 6 với chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai, khi nhìn thấy các các thầy cô, các anh chị lớp trên được mặc những chiếc áo xanh thanh niên, được đeo những chiếc huy hiệu Đoàn trên ngực, tôi cảm thấy rất ngưỡng mộ và luôn ao ước năm học trôi qua nhanh để tôi trở thành Đoàn viên.
    Thời gian trôi đi, tôi đã đứng vào hàng ngũ của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh. Cái ngày được kết nạp Đoàn, tôi cảm giác mình đã trưởng thành hơn và cảm thấy rất tự hào. Và ngày kết nạp ấy cũng là cánh cửa mở cho tôi biết bao cơ hội được học hỏi những điều hay và cũng mở ra biết bao thử thách mới cho một đoàn viên mới như tôi.
    Là một cô bé Đoàn viên còn non nớt, khi bước chân vào ngôi trường cấp 3, tôi rất vinh dự khi được xếp vào lớp chuyên khoa học – tự nhiên của trường. Bản thân tôi luôn tự nhủ rằng sẽ cố gắng phấn đấu hết mình trong học tập để xứng đáng là một người Đoàn viên thanh niên tiêu biểu. Tôi đã bập bẹ tham gia vào tổ chức Đoàn thông qua các buổi sinh hoạt cuối tuần cùng với các anh chị Ban Chấp hành Đoàn Trường. Và đây cũng chính là cơ hội để tôi có thể học tập thêm kiến thức, hiểu thêm về tổ chức Đoàn – 1 anh bạn lớn mà tôi luôn ngưỡng mộ, được giao lưu, vui chơi và sinh hoạt cùng với các anh chị, các bạn cùng trang lứa. Và cũng chính thời gian này, ngoài việc chú tâm vào việc học trên trường, tôi đã xác định được rằng Đoàn chính là niềm vui, chính là động lực phấn đấu của cuộc đời mình.
    Với vai trò là một cô bé cộng tác viên của Đoàn Trường, tôi bắt đầu tham gia vào các Câu lạc bộ nhảy hiện đại của trường và bắt đầu thể hiện sở trường của bản thân. Bằng niềm tin yêu vào Tổ chức Đoàn, và sự tự tin vào bản thân, tôi quyết định tham gia ứng cử vào Ban Chấp hành Đoàn trường tại Đại hội Đoàn trường nhiệm kỳ 2010 – 2011. Với sự tín nhiệm của các bạn Đoàn viên thanh niên của trường, tôi may mắn được trúng cử vào Ban Chấp hành Đoàn trường và giữ nhiệm vụ Ủy viên Ban Chấp hành Đoàn trường THPT Tạ Quang Bửu, không biết sao những giọt nước mắt lúc ấy lại tuông ra như vậy, phải chăng đấy chính là niềm hạnh phúc, niềm ao ước trước giờ mà tôi đang chờ đợi. Đây chính là một cột mốc quan trọng, là một kỷ niệm không thể nào quên của tôi khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Với vai trò là một ủy viên Ban Chấp hành Đoàn trường, bằng sự đam mê, kỹ năng vốn có của bản thân, tôi đã phát huy khả năng lãnh đạo trong các hoạt động phong trào tại trường và đem lại các giải thưởng cao về cho trường: giải nhì Hội thi bước nhảy của hoa phượng đỏ cấp quận, giải nhất Hội thi nhảy cổ động cấp thành, tham gia Hội thi Vũ điệu xanh… Ngoài các hoạt động phong trào tại trường, chúng tôi còn được đóng góp sức trẻ của mình vào các hoạt động tình nguyện vì xã hôi như: chiến dịch hoa phượng đỏ, chiến dịch mùa hè xanh. Khoảng thời gian ấy có thể với nhiều người là một thời gian dài nhưng với tôi nó chưa đủ để tôi cống hiến được nhiều.
    Ba năm trôi qua, tôi chính thức trở thành một cô sinh viên thực thụ, với niềm đam mê Đoàn tôi đã tiếp tục tham gia vào các hoạt động phong trào tại Đoàn trường Đại học Công nghệ Sài Gòn. Cũng bắt đầu từ những kỹ năng vốn có của mình, tôi đã bập bẹ tập quản trò, tổ chức sinh hoạt cho các bạn tân sinh viên như tôi. Khi được đứng trước một tập thể, được dùng những kỹ năng, những kinh nghiệm của bản thân để có thể đem lại tiếng cười và niềm vui cho các bạn, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Tiếp nối niềm đam mê, tôi quyết định tham gia ứng cử vào Ban Chấp hành Đoàn khoa của trường. Trong kỳ đại hội này, có lẽ tôi không may mắn, không thể nói thành lời, niềm tin và hy vọng của tôi đều sụp đỗ. Ngọn lửa cháy trong tôi dường như đã bị dập tắt. Không hiểu tại sao tôi đã khóc, khóc rất nhiều. Ngày ngày trôi qua, tôi bắt đầu lấy lại tinh thần và tiếp tục chú tâm vào việc học, và tiếp tục tham gia sinh hoạt như 1 người đoàn viên bình thường.
    Năm năm đại học trôi qua, cô sinh viên ấy đã ra trường và bắt đầu tìm việc làm, dường như trong tôi đã quên đi hình ảnh của tổ chức Đoàn. Một hôm Đoàn lại xuất hiện và cho tôi một cái cảm giác như khoảng thời gian mới bước chân vào tổ chức Đoàn. Tôi nhận tin được tuyển dụng vào Ủy Ban Nhân dân phương 6, Quận 4 và giữ nhiệm vụ Phó Bí thư Đoàn Phường 6. Một cảm giác vừa vui, vừ lo ngại vì sợ không đủ năng lực để đảm nhiệm. Nhưng nhờ sự quan tâm, và giúp đỡ từ các cô chú, các anh chị đồng nghiệp cơ quan, và đặc biệt và sự hướng dẫn và chỉ dạy của anh Trần Đại Dương – Bí thư Đoàn phường, anh dạy tôi bằng cách tạo áp lực khó khăn, giao rất nhiều việc cho tôi. Lúc ấy chưa hiểu nên cứ nghĩ anh ấy không thích mình, muốn làm cho tôi nản lòng rồi xin nghỉ việc. Tôi nhớ mãi câu nói “Làm được thì làm, không làm được thì xin nghỉ”. Có lẽ câu nói ấy đã làm tôi khóc rất hiều, suy nghĩ rất nhiều, tôi quyết tâm làm thật tốt nhiệm vụ của mình, tự tìm hiểu và tự học hỏi từ nhiều anh chị đi trước. Có lẽ đây là khoảng thời gian mà tôi đã rơi nước mắt vì Đoàn rất nhiều, và bị áp lực vì công việc rất nhiều. Nhưng vì lòng đam mê, sự quan tâm của các anh chị lãnh đạo, anh chị cơ quan, sự chia sẻ, gắn bó từ các bạn đoàn viên thanh niên, vì muốn tiếp tục cống hiến sức trẻ vào các hoạt động có ích cho xã hội. Tôi đã dần thích nghi với công việc thực hiện nhiệm vụ đến thời điểm hôm nay. Được điều chuyển công tác 02 lần, trải qua các môi trường làm việc khác nhau, giờ đây tôi chính thức trở thành Bí thư Đoàn phường 12, Quận 4.
    Từ ngày gia nhập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh, qua thời gian tham gia công tác, tôi cảm nhận mình sống có trách nhiệm với bản thân với gia đình hơn, mà còn yêu thương con người hơn, chia sẻ, đồng cảm với những hoàn cảnh không may. Đến với Đoàn, đến với những bài học nhân văn về con người, đến với những bài học sâu sắc về lý tưởng Cách mạng, đến với những bài học giản dị về quê hương đất nước, với những bài học về truyền thống và văn hóa dân tộc, tình yêu dành cho đất mẹ, lý tưởng cho một xã hội dân chủ, công bằng, văn minh theo định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa ngày càng rõ ràng hơn trong mỗi trái tim, sống dưới ngọn cờ cách mạng của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh.
    Tôi tin rằng những kỹ năng, kiến thức tích lũy được trong những năm qua dưới sự dẫn dắt của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh, tôi có thể chia sẻ phần nào những tâm tư, nguyện vọng của các bạn trẻ, khơi dậy tinh thần tình nguyện xung kích của các bạn thanh niên, góp phần xây dựng tổ chức Đoàn, là điểm tựa vững chắc của thanh niên và góp phần vào công cuôc xây dựng Tổ quốc Việt Nam thân yêu.

    Trả lời
  2. Sinh ra và lớn lên ở quê hương Thượng Thanh – mảnh đất đầy truyền thống lịch sử, từ nhỏ chị đã luôn hăng hái, nhiệt tình tham gia các hoạt động dành cho thiếu niên, nhi đồng.Trưởng thành từ các hoạt động đó, được sự tín nhiệm của BCH Đoàn phường, Chi bộ tổ dân phố, chị đã trở thành một Bí thư Chi đoàn đầy sôi nổi, nhiệt huyết ở tuổi còn khá trẻ. Thời gian trôi đi, chị đã đứng trong hàng ngũ của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh thấm thoát đã được hơn mười năm. Thời gian ấy có thể với nhiều người là một thời gian khá dài nhưng với chị nó chưa đủ để  có thể cống hiến được nhiều. Chị tâm sự từ ngày được đứng trong hàng ngũ tổ chức Đoàn chị nhận được nhiều hơn là cho đi. Nhờ những hoạt động sôi nổi bổ ích do Đoàn TNCS tổ chức mà chị không còn nhút nhát, e sợ nữa mà trở nên mạnh dạn, hoạt bát. Chị tự hào kể về tổ chức Đoàn:” Bên cạnh việc tổ chức những hoạt động vui chơi sôi nổi phù hợp với tuổi thanh niên, Đoàn còn tạo ra những hoạt động hết sức bổ ích tạo điều kiện để các bạn trẻ đóng góp phần công sức nhỏ bé của mỗi người vào sự nghiệp chung của cả đất nước. Nhờ phong trào “Tiếp sức mùa thi”, với hàng ngàn gia đình cho con đi thi đại học không còn là điều quá khó khăn, với hàng ngàn bạn sinh viên bước chân vào cổng trường đại học mơ ước không còn là chuyện quá xa vời nữa.  Phong trào “Mùa hè xanh” đã thổi bùng ngọn lửa của tuổi thanh xuân, …Để rồi từ đó, những cái bắt tay ấm áp, những ánh mắt nồng hậu, những nụ cười tươi rói của mọi người dành cho màu áo xanh tình nguyện khiến chị cảm thấy vô cùng tự hào vì mình là Đoàn viên thế hệ Hồ Chí Minh. Đúng như lời bài hát về người cán bộ Đoàn đầy ý nghĩa:
    “Tự hào thay người làm Cán bộ Đoàn
    Mang trong tim tình yêu và khát vọng
    Với đam mê và ước mơ cháy bỏng
    Thắp lên niềm tin vào tuổi trẻ hôm nay.”
    Tuy vóc dáng nhỏ nhắn nhưng chị luôn là một tấm gương sáng trong phong trào hiến máu tình nguyện. Chị luôn tuyên truyền, vận động đoàn viên tham gia hiến màu, luôn gương mẫu đi đầu trong mọi cuộc vận động. Không chỉ hăng hái trong việc hiến máu, mà chị luôn phản ứng nhanh và có kinh nghiệm cấp cứu trong bất cứ tình huống nào. Bên cạnh đó, trên cương vị công tác chị luôn chủ động đề ra các hoạt động Đoàn phù hợp với tình hình địa phương, đề xuất lãnh đạo nhiều giải pháp, sáng kiến nhằm tổ chức thực hiện tốt các nhiệm vụ được giao. Chị cho rằng để tuyên truyền, giáo dục đoàn viên, thanh niên thực hiện tốt các chủ trương, Nghị quyết của Đảng, của Đoàn và pháp luật của Nhà nước, đặc biệt là việc đẩy mạnh “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, trước hết, bản thân mình phải không ngừng tu dưỡng đạo đức, lối sống lành mạnh, hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao, gương mẫu đi đầu trong việc chấp hành chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước. Với những nỗ lực cố gắng, đóng góp và thành tích đạt được qua nhiều năm liền, chị đã được Đoàn quận Long Biên tặng giấy khen bí thư chi đoàn xuất sắc, giấy khen về hoạt động thanh niên tình nguyện,…Những thành tích, cố gắng của chị luôn được ghi nhận và chị đã trở thành một đảng viên của Đảng Cộng sản Việt Nam.
    Tiếp tục cuộc nói chuyện , kể về gia đình, chị luôn hạnh phúc với tổ ấm nhỏ của mình. Điều đó càng tuyệt vời hơn khi chồng chị cũng là một đảng viên, một đoàn viên tích cực trong các phong trào Đoàn. Có thể nói anh chị chính là một đôi hình mẫu lý tưởng thể hiện cho nhiệt huyết của thanh niên, cho khí thế của tuổi trẻ. Gạt bỏ những khó khăn vất vả khi con còn nhỏ, chị luôn sẵn sàng trong mọi công việc. Nói về mong muốn của chị trong thời gian tới, với nụ cười tươi, chị đùa rằng: Mỗi khi mùa xuân về, mình lại thêm một tuổi mới và thời gian gắn bó với công tác Đoàn của mình ngắn lại… Nhưng chị vẫn mong muốn mình sẽ giữ mãi tuổi thanh niên để cống hiến nhiều hơn nữa cho hoạt động của Đoàn. Và hơn thế chị luôn mong muốn sẽ có những lớp đoàn viên mới kế cận để có thể làm tiếp những phần việc của chị.
    Kết thúc cuộc nói chuyện, vẫn nụ cười mang thương hiệu Giang “híp” ấy, tôi tin rằng chị sẽ là một cây cổ thụ để những lớp đàn em chúng tôi noi theo. Chúc chị luôn mạnh khỏe, thành công và luôn tràn đầy hừng hực khí thế tuổi trẻ, góp phần giúp Đoàn thanh niên phường Thượng Thanh ngày càng phát triển hơn nữa

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới