kể lại chuyện ngụ ngôn: ”Ếch ngồi đáy giếng” GIÚP EM VS Ạ :< KO CHÉP MẠNG

kể lại chuyện ngụ ngôn: ”Ếch ngồi đáy giếng”
GIÚP EM VS Ạ :< KO CHÉP MẠNG

2 bình luận về “kể lại chuyện ngụ ngôn: ”Ếch ngồi đáy giếng” GIÚP EM VS Ạ :< KO CHÉP MẠNG”

  1. Ếch ta là một tên ngạo mạn, hống hách, luôn nghĩ mình là nhất ở cái nơi ọt ẹt vỏn vẹn một miệng giếng chỉ to bằng cái vung. Cuộc sống ếch chả khác nào chúa tể nơi đây. Bởi chính hắn là loài to nhất nơi này. Ngày ngày cứ ra vẻ nghênh nghênh hống hách, cứ suốt ngày kêu ồm…ộp…ồm…ộp. tiếng kêu của ếch ta to chỉ bởi lẽ là nhờ miệng giếng khuếch đại tiếng kêu nên to thôi! Lũ cua, nhái, ốc,… ấy thế mà sợ hãi làm cho ếch ta tưởng bỡ, nghĩ mình là chúa, coi thường mọi vật và đặc biệt chỉ nghĩ trời bằng cái vung.
    Một lần, vì trời mưa to nên ếch theo nước mà ra ngoài thế giới bao la. Nhưng nó vẫn chỉ nghênh ngáo, xem mọi thứ chả ra cái gì. Nó cứ nghểnh cao đầu mà sải bước rồi kết cục lại bị con trâu dẫm bẹp.
    Ếch ta là một tên ngạo mạn, coi thường đời rồi nhận cái giá đắt. Qua truyện ngụ ngôn, muốm khuyên ta rằng, ở đời không nên hống hách, coi thường ai khác. Hãy luôn biết rằng, mình chỉ là một giọt nước trong đại dương bao la. Là một học sinh, em sẽ cố gắng học tập thật tốt nhưng không khinh thường các bạn khác, em sẽ luôn hòa đồng cùng các bạn.

    Trả lời
  2.     Ở một ngôi làng nọ, hạn hán kéo dài, mùa màng thất thu. Trong làng duy nhất chỉ có một cái giếng đang dần lọ đáy. Khi đáy giếng gần lộ ra, chú ếch cũng dần hiện hữu. Xung quanh chú ta chỉ có vài con nhái và vài con vật nhỏ bé. Thấy vậy nên chú ta đề cao bản thân, tự cho mình là chúa tể thiên hạ, không ai có thể bằng được mình. Hằng ngày, chú ta cất tiếng kêu “Ồm…Ộp…Ồm…Ộp…” đáng sợ khiến các con vật nhỏ dưới giếng hoảng sợ, không giám phản kháng và liền chạy đi, sau khi thấy phản ứng của các con vật nhỏ, chú ta càng thêm tự tin và coi trời chỉ nhỏ bằng cái vung. Cứ tưởng thời tiết sẽ kéo dài mãi như vậy nào ngờ vào một năm nọ, mưa lớn, nước trong giếng dềnh lên, tạo điều kiện cho chú ta ra ngoài, khi bước ra một thế giới mới rộng lớn hơn, chú ta đã có thể ngắm nhìn bầu trời bát ngát một cách chân thực và rõ ràng, tưởng rằng chú ta sẽ thay đổi nào ngờ chú ta vẫn giữ thói kênh kiệu, chủ quan, xem thường người khác . Nhờ vậy nên khi đang đi trên bãi cỏ xanh mướt, không để ý nên bị một con trâu dẫm bẹp. Cuộc đời của chú ta cứ thế mà kết thúc…

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới