Dịu dàng và nhẹ nhàng Vẫn là chị nắng xuân Hung hăng, hay giận giữ Là ánh nắng mùa hè Vàng hoe như muốn khóc Chẳng ai khác nắ

Dịu dàng và nhẹ nhàng
Vẫn là chị nắng xuân
Hung hăng, hay giận giữ
Là ánh nắng mùa hè
Vàng hoe như muốn khóc
Chẳng ai khác nắng thu
Mùa đông khóc hu hu
Bởi vì không có nắng.
– Chỉ rõ nhân hoá và nêu tác dụng

1 bình luận về “Dịu dàng và nhẹ nhàng Vẫn là chị nắng xuân Hung hăng, hay giận giữ Là ánh nắng mùa hè Vàng hoe như muốn khóc Chẳng ai khác nắ”

  1. + Nhân hóa:
    Định nghĩa:
    – Nắng là một sự vật bởi Mặt trời chiếu vào Trái Đất nên sản sinh ra nắng
    – Hung hăng, giận dữ, khóc, dịu dàng, nhẹ nhàng: Là từ chỉ trạng thái của con người, cảm xúc con người.
    –> Ở đây tác giả đã nhân hóa nắng giống con người, cũng có cảm xúc, cũng có cảm nhận. 
    => Tác dụng: làm cho ”Nắng” trở nên gần gũi với con người, đồng thời thể hiện được suy nghĩ, tình cảm như con người.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới