Em hãy tả ông của em (khoảng hơn 60 tuổi) –> ko chép mạng –> giúp mình ko mình nghẻo vì mai mk phải nộp luôn >_<

Em hãy tả ông của em (khoảng hơn 60 tuổi)
–> ko chép mạng
–> giúp mình ko mình nghẻo vì mai mk phải nộp luôn >_<

2 bình luận về “Em hãy tả ông của em (khoảng hơn 60 tuổi) –> ko chép mạng –> giúp mình ko mình nghẻo vì mai mk phải nộp luôn >_<”

  1. Bài tham khảo nè
    “Ngó lên nuộc lạt mái nhà
    Bao nhiêu lạt buộc thương ông bà bấy nhiêu”
    Em không thể trả lời được mình yêu ai nhất trong gia đình, nhưng nếu được hỏi ai là người gần gũi với em nhất trong nhà, em sẽ không ngần ngại mà nói rằng đó là ông ngoại.
    Ông năm nay đã 70 tuổi rồi, ông là cựu chiến binh nên dáng người cao ráo, chỉ tiếc là giờ ông không còn khỏe mạnh như những chu bộ đội nữa mà lại gầy gò hơn nhiều. Ông hay mặc bộ thường phục thoải mái màu xanh hoặc xám và đi đôi dép cao su. Khuôn mặt ông phúc hậu, trên làn da ngăm ngăm và nhăn nheo đã có những vết đồi mồi lấm tấm như hằn sâu sự khắc khổ của từng năm tháng. Mái tóc bạc trắng như cước hơi mỏng, trông ông như một ông tiên hiền từ tốt bụng. Tuổi già khiến lông mày của ông cũng là màu trắng như mây, thế nhưng duy chỉ có đôi mắt của ông là vẫn còn sáng ngời, tinh anh, thỉnh thoảng ông vẫn ngồi đọc những cuốn sách về chiến tranh mà không cần đeo kính. Miệng ông móm mém, khi cười, khóe miệng ông cong lên để lộ nếp nhăn ở gần mũi và vết chân chim ở đuôi mắt. Bàn tay ông gầy gầy xương nổi những đường gân vì năm tháng vất vả, tuy tuổi cao sức yếu và không nhanh nhạy nhưng bàn tay của ông vẫn rất khéo léo tỉa cây cảnh, pha nước trà. Tuy nhiên em thích nhất là được bàn tay ấy xoa đầu em mỗi khi em được điểm cao hay làm việc tốt, lòng bàn tay của ông ấm áp xoa nhẹ mái tóc em đầy trìu mến và âu yếm cùng với những lời khích lệ, khen ngợi của ông là động lực lớn nhất để em rèn luyện học tập chăm chỉ hơn. Em nhớ nhất có lần, trong dịp sinh nhật mình, giữa hàng loạt món quà là đồ chơi búp bê, ô tô hay sách vở thì món quà của ông là món quà đặc biệt nhất, ông tặng em cây xương rồng mà ông đã cất công chăm sóc hơn một năm. Món quà của ông cũng sâu sắc và ý nghĩa như chính con người ông, ông nói: “Ông muốn cháu mạnh mẽ như cây xương rồng, dù bên ngoài có đầy gai nhọn nhưng bên trong luôn tươi tắn và tiềm tàng sức sống!”.
    Em vô cùng yêu quý ông, mọi bước trưởng thành của em đều có hình bóng của ông. Em hi vọng sau này có thể trở thành một người như ông.
    Cho mình 5* và ctrlhn nhaa
    CHÚC BẠN HỌC TỐT

    Trả lời
  2. Trong gia đình, tôi đều yêu quý tất cả mọi người, nhưng người mà tôi yêu mến nhất đó là ông ngoại. Bất cứ lúc nào, hình ảnh của ông cũng thật ngọt ngào trong trái tim tôi.
    Tôi rất thích được nghe những câu chuyên của ông kể như là:Tấm Cám, Thạch Sanh… Bố mẹ đi làm cả ngày, ông với tôi lại là người gần gũi và thân thết với nhau nhất. Giọng nói của ông trầm và truyền cảm. Ông ru hoặc kể chuyện, bọn cháu chúng tôi nghe, chỉ được một lúc là nhắm cả mắt lại. Tôi chưa thấy ai yêu và quyến luyến với lũ cháu như ông. Ông thường thẳng thắn và chính trực. Khi có cháu, lại thấy yêu cháu hơn con rất nhiều!”. Lũ chúng tôi cũng yêu quý với ông lắm. Nhất là tôi, thằng cháu đích tôn.
    Lại một bất ngờ nữa, chính ông tôi chứ không phải ai khác trong gia đình này là người ngoại trợ chính. Cứ sáng sớm, sau mỗi khi tập thể dục, luyện vài bài dưỡng sinh là ông lại tự chạy bộ về nhà và không quên mua cho tôi một vài cục kẹo.  Những thứ ông mua đều tươi rói, vừa ngon lại vừa đẹp mắt bởi nhiều màu sắc.
    Tôi còn quên chưa nói tới sự quan tâm đặc biệt nữa của ông mình về tình hình thời sự trong và ngoài nước. Không có chương trình thời sự nào của Truyền hình, của Đài Tiếng nói Việt Nam, của báo chí nào mà ông bỏ qua. Đã thế ông còn năng trao đổi với bạn bè, không gặp gỡ, không họp hành thì ông lại gọi điện thoại. Có lẽ, điện thoại của ông tôi chỉ để làm hai việc, hỏi thăm con cháu và bàn bạc về thời sự nóng hổi. Khi nói, ông tỏ ra say sưa, nhiệt tình như có bạn mình ở trước mặt vậy. Hầu hết các thông tin về thời sự, tôi được biết qua ông mình. Mĩ đánh I-rắc cũng khiến ông tôi buồn bực, phiền muộn vô cùng, làm cả nhà xót cả ruột.
    Trong nhà tôi, ông thường coi vườn cây xanh trên sân thượng là tài sản của mình. Trên đó có rất nhiêu là cây, là hoa như: mai, đào, giấy. Mỗi người được sinh ra là ông đều có một quyển sổ để ghi chép lại ngày tháng sinh của từng người.
    Tôi rất yêu quý ông,tôi sẽ cố gắng ra sức học thật giỏi để cho ông xem thật nhiều điểm mười để ông vui lòng.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới