Câu 7. Từ lời ru, em cảm nhận được điều gì về tình cảm mẹ dành cho con? À ƠI TAY MẸ Bình Nguyên Bàn

Câu 7. Từ lời ru, em cảm nhận được điều gì về tình cảm mẹ dành cho
con?
À ƠI TAY MẸ
Bình Nguyên
Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng.
Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái mặt trời bé con…
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru.
Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau.
Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi.
Ru cho sóng lặng bãi bồi
Mưa không dột chỗ ngoại ngồi vá khâu
Ru cho đời nín cái đau
À ơi… Mẹ chẳng một câu ru mình.

2 bình luận về “Câu 7. Từ lời ru, em cảm nhận được điều gì về tình cảm mẹ dành cho con? À ƠI TAY MẸ Bình Nguyên Bàn”

  1. Cảm nhận của em về bài thơ trên mang ý nghĩa sâu sắc về tình mẹ bao la. Mẹ đã là một người mẹ luôn hát ru những lúc con ngủ . tiếng à ơi của mẹ làm em nhớ như in trong đầu
    Mong bn đánh giá cao
    Cảm ơn bn nhìu

    Trả lời
  2. “À ơi tay mẹ” của Bình Nguyên là một trong những bài thơ hay viết về tình cảm mẫu tử thiêng liêng. Bài thơ đã để lại ấn tượng sâu sắc đối với người đọc.
    Hình ảnh trung tâm trong bài thơ là “bàn tay mẹ”. Người mẹ đã che chắn những “bão giông” cho đứa con nhỏ:
    “Bàn tay mẹ chắn mưa sa
    Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng”
    Với hình ảnh này, người đọc có thể cảm nhận được sức mạnh phi thường của mẹ.
    “Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
    À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
    À ơi này cái trăng tròn
    À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
    Bàn tay mẹ thức một đời
    À ơi này cái Mặt Trời bé con
    Mai sau bể cạn non mòn
    À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru”
    Điệp ngữ “à ơi…” khiến cho bài thơ mang âm hưởng của một lời ru ngọt ngào. Từ đó đánh thức tình cảm của người đọc với những kí ức của tuổi thơ. Tiếp đến, người mẹ gọi con “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Những hình ảnh so sánh cho thấy vai trò quan trọng của đứa con với người mẹ. Con đem đến hy vọng, sự sống cho mẹ. Người đọc đã nhận ra sự nâng niu và xem đứa con như vầng trăng tròn trịa, trong sáng, như mặt trời tỏa sáng và ấm áp đến cho cuộc đời mẹ. Và tình yêu thương đó của mẹ dành cho con là mãi mãi, cho dù “biển cạn non mòn”.
    Những câu thơ tiếp theo giúp người đọc hiểu được giá trị từ trong lời ru của mẹ:
    “Ru cho mềm ngọn gió thu
    Ru cho tan đám sương mù lá cây”
    Những thứ vốn trường tồn cùng với thiên nhiên, nay đã “mềm lòng”, đã “tan chảy” trước lời ru ngọt ngào của tình mẫu tử.
    “Ru cho cái khuyết tròn đầy
    Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
    Bàn tay của mẹ trở nên chai sần, nhăn nheo vì những năm tháng vất vả. Nhưng bàn tay đó vẫn mang phép nhiệm màu. Bàn tay đã chắt chiu biết bao sương gió mới tạo ra phép màu như vậy:
    “Bàn tay mang phép nhiệm mầu
    Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi
    Mẹ vất vả cả đời, lo toan cho con, lo toan cho gia đình, nhưng có lẽ, chưa một lần mẹ dám ru mình vào giấc ngủ. Trong con người mẹ, lúc nào cũng đầy ắp những suy nghĩ, không phút nào an yên.
    Đọc bài thơ, người đọc sẽ cảm thấy xúc động về những hy sinh của người mẹ. Từ đó, mỗi người thêm yêu, thêm hiểu hơn về người mẹ của mình.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới