Cảm nhận tình đồng chí trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu
Cảm nhận tình đồng chí trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu
1 bình luận về “Cảm nhận tình đồng chí trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu”
Đê nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trắng treo
“Rừng hoang sương muối”. Lại là cái giá, cái rét run người của thiên nhiên khắc nghiệt, song thiên nhiên không thể nào can thiệp đến ý chí và tình cảm của người chiến sĩ. Bởi các anh đứng cạnh bên nhau, chở che, nương tựa vào nhau trong tư thế chủ động chờ giặc tới. Và hình ảnh thơ cuối cùng mới đẹp làm sao! Ở một góc nhìn nghiêng, vầng trăng như treo trên đầu nòng súng giơ cao của người chiến sĩ. Hình ảnh súng và trăng trở thành biểu tượng cho sự kết hợp hài hòa giữa thực và mộng, giữa chất chiến đấy và chất chữ tình, giữa tâm hồn chiến sĩ và tâm hồn thi sĩ. Giữa rừng đêm hoang lạnh, hình ảnh ấy tạc vào đêm tạo thành bức tượng đài chiến sĩ vững vàng và mộng mơ.
1 bình luận về “Cảm nhận tình đồng chí trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu”