Hãy kể lại 1 kỉ niệm của em với 1 người bạn thân

Hãy kể lại 1 kỉ niệm của em với 1 người bạn thân

2 bình luận về “Hãy kể lại 1 kỉ niệm của em với 1 người bạn thân”

  1. Người Ta Nói bạn thân giống như một chỗ dựa tinh thần, là nơi để ta chia sẻ buồn vui, sống thật với lòng mình. Mọi kỷ niệm thời thơ ấu cũng như thời học sinh của em đều gắn liền với cô bạn thân ngay cạnh nhà, kỷ niệm mà em nhớ nhất đó chính là lần đầu tiên hai đứa đi du lịch cùng nhau.
    Người bạn đó của em tên Trang , một cô bạn nhỏ người xinh xắn và rất đáng yêu. Em và Trang quen biết nhau từ hồi nghỉ hè năm lớp 2, khi đó gia đình Trang mới chuyển về khu nhà em. Bố mẹ của Trang cũng là bạn học chơi thân với bố mẹ em, lần đi du lịch đó cũng là hai gia đình tổ chức đi chung cho đông vui. Được đi du lịch ở bãi biển Nha Trang chúng em rất vui, em và trang cùng nhau ra bãi biển nhặt ốc, chơi đùa cùng những con sóng và khắc chữ trên cát.
    Chúng em có nhiều sở thích giống nhau như thích ăn kem, thích uống nước dừa, thích sưu tầm những vỏ ốc, vỏ sò đẹp và cả những viên đá có những màu sắc khác lạ. Buổi tối Chúng em xin bố mẹ cho hai đứa được ngủ chung với nhau, Thế là đêm hôm đó chúng em nói chuyện rất nhiều, kể hết chuyện này sang chuyện khác rồi cười đùa với nhau không muốn ngủ. Đến sáng thức dậy không biết chúng em đã ngủ quên từ lúc nào, chỉ biết đó là lần đầu tiên em cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi có người bạn chịu lắng nghe và chia sẻ mọi chuyện với mình. Em và Trang ngoắc tay Kết Nghĩa vừa làm bạn thân vừa làm chị em.
    Từ đó chúng em thân nhau như hình với bóng, cuối tuần nào cũng xin được ngủ lại nhà của nhau để được chơi đùa và tâm sự nhiều hơn. Em cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi có tình bạn đẹp như vậy.

    Trả lời
  2. Mình chọn Kể về kỉ niệm quên sinh nhật bạn
    Tôi có một cô bạn rất thân, chúng tôi chơi với nhau từ thời hai đứa còn rất nhỏ. Tình bạn của tôi cứ tưởng mãi tốt đẹp như thế cho đến khi tôi lỡ bỏ quên sinh nhật nó, chỉ vì mải mê “cày” một bộ phim mới nổi. Nó không hề giận hay trách móc tôi, tuy vậy nhưng tôi thấy có lỗi nhiều lắm, cả ngày chỉ cứ nghĩ mãi đến hôm sinh nhật nó, người bạn thân nhất là tôi thế nào lại quên béng đi, không có lấy một lời chúc mừng. Để chuộc lỗi, ngay hôm sau tôi tặng bù nó món quà mà tôi thức suốt đêm để làm, chỉ hy vọng nó sẽ tha thứ cho tôi. Tôi ước rằng nó cứ giận hay trách móc tôi cũng được, chứ nó cứ dung túng cho tôi thế này tôi lại càng cảm thấy bản thân thật tệ. Nó cầm món quà của tôi, nét mặt hạnh phúc lắm, nó bảo tôi: “Mày đừng thấy áy náy nữa, thật sự tao không để tâm đâu, thấy mày cứ ủ dột như vậy, tao không muốn”. Nghe được câu nói đó của nó tôi thấy như được thoát khỏi cái gông cùm tội lỗi mấy hôm vừa qua. Cũng từ đó tôi học được cách quan tâm để ý mọi người hơn, và cũng chưa từng quên sinh nhật của những người thân thiết bao giờ.
    CHÚC BẠN HỌC TỐT!

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới