(giúp mình với mình cần gấp)cảm nhận của em về cái không có và cái có trong khổ thơ kết bài thơ Tiểu Đội Xe Không Kính

(giúp mình với mình cần gấp)cảm nhận của em về cái không có và cái có trong khổ thơ kết bài thơ Tiểu Đội Xe Không Kính

1 bình luận về “(giúp mình với mình cần gấp)cảm nhận của em về cái không có và cái có trong khổ thơ kết bài thơ Tiểu Đội Xe Không Kính”

  1. Chào em, em tham khảo gợi ý:
    Trong bài thơ “Bài thơ về tiểu đội xe không kính”, nhiều lần nhà thơ nhắc đến cái “không”. Mở đầu bài thơ là hình ảnh chiếc xe không có kính với giọng kể bình thản, mang chất tự sự: “Không có kính không phải vì xe không có kính – Bom giật bom rung kính vỡ đi rồi”. Khép lại bài thơ, Phạm Tiến Duật tiếp tục tô đậm cái “không”: “Không có kính rồi xe không có đèn/ Không có mui xe, thùng xe có xước/ Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước:/ Chỉ cần trong xe có một trái tim”. Điệp từ “không có” được lặp lại 3 lần gợi tả hình ảnh chiếc xe trần trụi, méo mó, biến dạng vì chiến tranh. Chiếc xe ấy cũng đầy thương tích, như bao khó khăn, thử thách của chặng đường hành quân gian khổ. Đối lập với cái “không có” là một cái “có” duy nhất: “Chỉ cần trong xe có một trái tim”. “Không có” là sự thiếu thốn về vật chất, “có” là về tinh thần, về sức mạnh của ý chí, của khát vọng giải phóng miền Nam thống nhất đất nước. Cái có về tinh thần đã chiến thắng cái khó khăn, thiếu thốn về vật chất để làm nên những trang sử hào hùng của đất nước, làm nên “tương lai” ngời sáng cho dân tộc Việt Nam. 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới