Viết một đoạn văn từ 10-20 câu về quê hương của em

Viết một đoạn văn từ 10-20 câu về quê hương của em

2 bình luận về “Viết một đoạn văn từ 10-20 câu về quê hương của em”

  1. Không có mảnh đất nào êm dịu bằng quê cha đất tổ.” – Hai tiếng quê cha đất tổ thiêng liêng làm sao. Cái chốn đất tổ đây ai mà chả có. Giống như bao người khác thì tôi cũng có quê hương của mình. Quê hương tôi giản dị, mộc mạc lắm. Nhưng chỉ có con người nơi đây mới biết được vẻ đẹp của thôn xóm nhỏ bé này. Hè ở trên phố nóng bức là vậy nhưng về quê có nhiều cây xanh hơn nên mùa hè ở đó mát lắm! Những đứa trẻ trên phố giải nhiệt bằng những cây kem đủ vị đủ loại nhưng dưới quê, những đứa trẻ giải hiệt bằng loại kem bột – loại kem làm bằng bột và có 2 vị dùa và đỗ đen. Chào đón các vị quan khách đến chơi là cây đa già đứng sừng sững đầu làng như một vệ sĩ bảo vệ ngôi làng bình yên. Bác đa già đó không chỉ là vệ sĩ oai nghiêm bảo vệ làng mà còn là một bóng mát cho dân làng nghỉ ngơi hay vui chơi. Mỗi trưa đi chợ về hay ra cày ruộng về, các bác thường ngồi nghỉ dưới gốc câu đa, tán lá ve vẩy như đang vẫy chào các bác. Buổi chiều, tôi và lũ bạn thường rủ nhau trèo lên cây để ngắm nhìn toàn cảnh đồng quê thân yêu này. Các cụ già thì đưa bàn ra uống chè và ngồi đánh cờ tướng. Thứ để lại cho tôi ấn tượng không chỉ có cây đa mà còn là dòng sông không tên trước ngõ bà tôi. Con sông dài và chảy bao quanh ngôi làng như tấm vải nhung mà một thiếu nữ nỡ để quên. Thỉnh thoảng lại có khóm tre bên sông. Bóng tre ngả xuống mặt nước như người con gái đang soi mình xuống dưới dòng sông. Tôi yêu dòng sông hay cây đa nhưng yêu làm sao bằng cánh đồng quê hương – nơi chứa đựng cả bầu trời kí ức của tôi với lũ bạn chứ. Hè về, tôi được về quê ngoại. Lúc buổi chưa không ngủ, tôi và lũ bạn thường chốn gia điình ra ngoài đồng chơi. Hôm thì đuổi bắt, hôm thì thả diều. Ôi! Lúc ấy sao mà hồn nhiên thế. Bây giờ, chúng tôi đều lớn cả rồi, không thể vui đùa hồn nhiên như xủa nữa mà phải gắng sức học tập để làm rạng danh quê hương mình. Càng lớn, thời gian tôi về thăm quê càng ít nhưng hình ảnh tấm vải nhung người con gái để quên bên sông hay bác đa già oai nghiêm bảo vệ làng hay cánh đồng của miền kí ức vẫn sẽ đọng lại trong tim tôi, để rồi một lúc nào đó tôi nhớ lại rồi khé mỉm cười.
    -Tus tham khảo nha-
    color[black][#ANGELRED]

    Trả lời
  2. Có lẽ ai trong chúng ta cũng có quê hương của riêng mình nhỉ. Và em cũng vậy, em cũng có một quê hương của riêng em. Quê hương của em nhìn sơ qua đơn giản, giản dị vậy thôi nhưng đằng sau bên trong nó chứa đựng cả một bầu trời tuyệt đẹp và gắn bó, lưu giữ những kỉ niệm tuổi thơ của biết bao nhiêu người. Mỗi khi hè đến thời tiết lại vô cùng nóng bức nhưng ở quê lại rất dễ chịu, mát mẻ vì ở đây có rất nhiều cây xanh được trồng lên và những làn gió nhẹ lướt qua. Vào mỗi buổi chiều, em thường cùng với các bạn trong làng đi thả diều ở đê, những cánh diều bay vi vút trông thật thích mắt. Ở đầu làng có một cây đa già sần sùi, cứ mỗi lần các bác nông dân làm việc xong thì lại đến đó ngồi nghỉ ngơi. Em nghe mọi người nói rằng cây đa đó đã gắn bó với làng đã hơn 10 năm rồi. Đi dọc đường một xí lại thấy một cái hồ, cái hồ đó rất trong và đẹp y như một bức tranh được tô màu lên vậy. Chiều chiều trên cánh đồng lúa, những bông lúa tỏa ra mùa hòa quyện vào đất những làn gió bay qua như đang chào đón những bông lúa. Chúng cứ nhô lên nhô xuống như một tấm thảm có người đang tung lên hạ xuống. Em thật sự rất yêu quê hương của em, em và quê hương đã cùng nhau lớn lên coi nhau như 2 người bạn tri kỉ. Nếu một ngày em rời xa khỏi chính quê hương của mình, thì em chắc chắn em cũng sẽ về lại quê hương, về lại chính nơi đã cùng mình khôn lớn. Em thật sự rất tự hào vì mình được sống trên mảnh đất quê hương tươi đẹp này.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới