Tự nhiên ở trên không, có một đàn chim sẻ đáp xuống sân nhặt thóc ra một đằng, gạo ra một nẻo. Chúng nó lăng xăng ríu rít chỉ

Tự nhiên ở trên không, có một đàn chim sẻ đáp xuống sân nhặt thóc ra một đằng, gạo ra một nẻo. Chúng nó lăng xăng ríu rít chỉ trong một lát đã làm xong, không suy suyển một hạt. Nhưng khi chim sẻ đã bay đi rồi, Tấm lại nức nở khóc. Bụt lại hỏi:
– Con làm sao còn khóc nữa?
– Con rách rưới quá, người ta không cho con vào xem hội.
– Con hãy đào những cái lọ xương bống đã chôn ngày trước lên thì sẽ có đủ mọi thứ cho con trẩy hội.
Tấm vâng lời, đi đào các lọ lên. Đào lọ thứ nhất, lấy ra được một bộ áo mớ ba, một cái xống lụa, một cái yếm lụa điều và một cái khăn nhiễu. Đào lọ thứ hai, lây ra được một đôi giày thêu, đi vừa như in. Lọ thứ ba đào lên thì thấy một con ngựa bé tí, nhưng vừa đặt con ngựa xuống đất, bỗng chốc nó đã hí vang lên và biến thành ngựa thật. Đào đến lọ cuối cùng thì lấy ra được một bộ yên cương xinh xắn. Tấm mừng quá vội tắm rửa rồi thay bộ vào, đoạn cưỡi lên ngựa mà đi. Ngựa phóng một chốc đã đến kinh đô. Nhưng khi phóng qua một chỗ lội, Tấm đánh rơi một chiếc giày xuống nước không kịp nhặt. Khi ngựa dừng lại ở đám hội, Tấm lấy khăn gói chiếc giày còn lại rồi chen vào biển người.
*Thay lời nhân vật Tấm hoặc Bụt kể lại phần chuyện trong đoạn trích trên.

2 bình luận về “Tự nhiên ở trên không, có một đàn chim sẻ đáp xuống sân nhặt thóc ra một đằng, gạo ra một nẻo. Chúng nó lăng xăng ríu rít chỉ”

  1.  Em cũng muốn cùng mẹ con Cám đi xem hội nhưng dì lại làm khó em bằng cách trộn thóc, trộn gạo vào cái nia, bắt em nhặt thóc ra thóc, gạo ra gạo thì mới được đi. Em tủi thân nhặt mà khóc, thiết nghĩ nhặt xong thì hội cũng tàn. Nghe thấy tiếng khóc của em, Bụt hiện lên hiền hậu, hỏi em sự tình rồi Bụt đưa em chiếc còi, bảo em thổi nó. Tự nhiên ở trên không, có một đàn chim sẻ đáp xuống sân nhặt thóc ra một đằng, gạo ra một nẻo. Chúng nó lăng xăng ríu rít chỉ trong một lát đã làm xong, không suy suyển một hạt. Nhưng khi chim sẻ đã bay đi rồi, em lại nhớ ra mình không có quần áo đi hội. Bụt lại hỏi:
    – Con làm sao còn khóc nữa?
    – Con rách rưới quá, người ta không cho con vào xem hội.
    – Con hãy đào những cái lọ xương bống đã chôn ngày trước lên thì sẽ có đủ mọi thứ cho con trẩy hội.
     Em vâng lời, đi đào các lọ lên. Đào lọ thứ nhất, lấy ra được một bộ áo mớ ba, một cái xống lụa, một cái yếm lụa điều và một cái khăn nhiễu. Đào lọ thứ hai, lây ra được một đôi giày thêu, đi vừa như in. Lọ thứ ba đào lên thì thấy một con ngựa bé tí, nhưng vừa đặt con ngựa xuống đất, bỗng chốc nó đã hí vang lên và biến thành ngựa thật. Đào đến lọ cuối cùng thì lấy ra được một bộ yên cương xinh xắn. Em mừng lắm vội tắm rửa rồi thay bộ vào, đoạn cưỡi lên ngựa mà đi. Ngựa phóng một chốc đã đến kinh đô. Nhưng khi phóng qua một chỗ lầy, em chẳng may đánh rơi một chiếc giày xuống nước không kịp nhặt. Khi ngựa dừng lại ở hội, em nhẹ nhàng lấy khăn gói chiếc giày còn lại rồi chen vào biển người.
    $\text{@Chin}$
    $\text{#Bulletproof}$

    Trả lời
  2.  Bỗng nhiên ở trên trời, có một đàn chim sẻ đáp xuống sân nhặt thóc ra một đằng, gạo ra một nẻo.  Những chú chim lăng xăng ríu rít chỉ trong một lát đã làm xong, không suy suyển một hạt. Nhưng khi chim sẻ đã bay đi rồi, tôi lại nức nở khóc.
    – Bụt lại hỏi: – Con làm sao còn khóc nữa?
    – Tôi liền đáp: người con rách rưới quá, người ta không cho con vào xem hội.
        Bụt liền bảo tôi hãy đào những cái lọ xương bống đã chôn ngày trước lên thì sẽ có đủ mọi thứ cho tôi trẩy hội. Tôi cũng vâng lời, đi đào các lọ lên. Tôi đào chiếc lọ thứ nhất, lấy ra được một bộ áo mớ ba, một cái xống lụa, một cái yếm lụa điều và một cái khăn nhiễu. Tôi tiếp tục đào chiếc lọ thứ hai, lấy ra được một đôi giày thêu, đi vừa như in. Tôi vui vẻ liền đào chiếc lọ thứ ba lên thì thấy một con ngựa bé tí, nhưng vừa đặt con ngựa xuống đất, bỗng chốc nó đã hí vang lên và biến thành ngựa thật. Tôi đào nốt lọ cuối cùng thì lấy ra được một bộ yên cương xinh xắn. Tôi vui mừng quá vội tắm rửa rồi thay bộ vào, đoạn cưỡi lên ngựa mà đi. Con ngựa phóng một chốc đã đến kinh đô. Nhưng khi phóng qua một chỗ lội, Tôi lỡ đánh rơi một chiếc giày xuống nước không kịp nhặt. Khi ngựa dừng lại ở đám hội, Tôi vội lấy khăn gói chiếc giày còn lại rồi chen vào biển người.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới