Tóm tắt những nội dung chính trong văn bản “Lão Hạc” (dùng gạch đầu dòng cho mỗi ý nha) *Gợi ý: Câu chuyện về gia cảnh của Lã

Tóm tắt những nội dung chính trong văn bản “Lão Hạc” (dùng gạch đầu dòng cho mỗi ý nha)
*Gợi ý: Câu chuyện về gia cảnh của Lão Hạc.
Cuộc trò chuyện của Lão Hạc và ông giáo xung quanh việc bán Cậu Vàng.
Cái chết của Lão Hạc.
Tìm những câu nói của ông giáo, vợ ông giáo mang đậm tính cá nhân như triết lí.

2 bình luận về “Tóm tắt những nội dung chính trong văn bản “Lão Hạc” (dùng gạch đầu dòng cho mỗi ý nha) *Gợi ý: Câu chuyện về gia cảnh của Lã”

  1. Tóm tắt nội dung chính “Lão Hạc”:
    * Lão Hạc là một lão già, vợ mất sớm, con bỏ đi làm đồn điền cao su vì không lấy được vợ. Từ đó, ông cô đơn sống với một chú chó tên Vàng.
    * Nhà vất vả, thiếu thốn, đã khó rồi nay còn khó thêm khi lão bị sốt liên tục 3 tháng và mất việc. Những công việc khác cũng bị cướp mất.
    * Lão ốm yếu, gầy gò, sống thiếu thốn, ấy vậy mà vẫn chăm sóc con Vàng vẫn to béo và tốt. Lõa thà ăn rau dại ngoài vườn cũng chẳng dám để nó ăn khổ.
    * Thương nó là vậy, nhưng rồi cũng đến lúc phải mất đi. Đến khi Lão Hạc chẳng con gì nữa, còn mỗi căn nhà rách. Lão sợ không nuôi nổi cậu Vàng nên đành nói chuyện bán chó với ông Giáo.
    * Đâu phải nói bán là cứ bán, lão cứ băn khoăn hết lần này đến lần khác không chịu bán đi. Nhưng rồi nhờ sự thuyết phục cũng như vì hoàn cảnh éo le đùn đẩy mà lão chấp nhận bán đi con chó yêu dấu của mình.
    * Bán rồi, lão Hạc suy sụp, cảm thấy ân hận vì đã bán đi cậu Vàng. Chính vì vậy, lão đã quyết định kết liễu đời mình bằng 1 cách vô cùng dã man. Lão uống bả chó để chết. Một cái chết đau đớn về thể xác nhưng được thanh thản.

    Trả lời
  2. Chào em, em tham khảo gợi ý:
    * Tóm tắt nội dung chính
    Lão Hạc sống cô đơn trong tuổi già. Vợ lão đã mất, anh con trai vì không có tiền cưới vợ đã phẫn chí bỏ đi làm phu đồn điền cao su biền biệt, chẳng có tin tức gì. Lão vẫn mang mặc cảm mình là người có lỗi vì không lo được hạnh phúc cho con. Lão Hạc chỉ có con chó vàng làm bạn, lão quý nó như đứa con cầu tự. Rồi lão Hạc trải qua trận ốm nặng kéo dài hơn 2 tháng, làng lại mất vé sợi, lão không có việc gì làm; vì thế lấy tiền đâu mà nuôi “cậu Vàng”, buộc lão phải bán “cậu Vàng” đi. Sau khi bán “cậu Vàng”, lão đã khóc và tâm sự với ông giáo về kiếp người khổ sở của mình. Lão nhờ ông giáo giữ hộ mảnh vườn cho cậu con trai, gửi lại 30 đồng bạc để phòng khi lão chết, để hàng xóm lo ma chay. Lão Hạc xin Binh Tư một ít bả chó nói là để đánh bả con chó nhà nào cứ hay sang vườn nhà lão khiến cho Binh Tư và cả ông giáo đều hiểu lầm lão. Nhưng cuối cùng lão Hạc lại chết thật vật vã, dữ dội. Chỉ có ông giáo và Binh Tư mới hiểu được cái chết đau đớn và bất thình lình của lão. Ông giáo thầm hứa với lão Hạc sẽ gìn giữ và trao lại mảnh vườn khi con trai lão trở về.
    * Những câu nói của ông giáo, vợ ông giáo mang đậm tính cá nhân như triết lí
    – “Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một cách khác”.
    – “Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi…toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương…Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất.”

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới