Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi bên dưới :
Sau này làm công tác Đội ở một phường, có lần tôi phải vận động Lái, một cậu bé lang thang, đi học. Tôi đi theo Lái trên khắp các đường phố. Một lần, tôi bắt gặp cậu ngẩn ngơ nhìn theo đôi giày ba ta màu xanh của một cậu bé đang dạo chơi. Hoá ra trẻ con thời nào cũng giống nhau. Tôi quyết định chọn đôi giày ba ta màu xanh để thưởng cho Lái trong buổi đầu tiên cậu đến lớp. Hôm nhận giày, tay Lái run run, môi cập mấp máy, mắt hết nhìn đôi giày, lại nhìn xuống đôi bàn chân mình đang ngọ nguậy dưới đất. Lúc ra khỏi lớp, Lái cột hai chiếc giày vào nhau, đeo vào cổ, nhảy tưng tưng.
Câu hỏi: Câu chuyện trên khiến ta liên tưởng đến một câu nói của nhà văn Mĩ hellen Keller:”Toi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày”. Từ đó, em rút ra được bài học gì cho mình?
->Chúng ta phải học cách biết chấp nhận những gì mình hiện đang có và phải biết cảm thấy hạnh phúc vì chúng ta đã có được những điều ý nghĩa ấy và không nên than vãn mà hãy giúp đỡ người khác vì điều đó có thể giúp chúng ta cảm nhận được cuộc sống này có ý nghĩa hơn biết bao.