” Tháng giêng của bé ” Đồng làng vương chút heo may Mầm cây tỉnh giấc, vườn đầy tiếng chim. Hạt mưa mải miết trốn tìm Cây đào

” Tháng giêng của bé ”
Đồng làng vương chút heo may
Mầm cây tỉnh giấc, vườn đầy tiếng chim.
Hạt mưa mải miết trốn tìm
Cây đào trước cửa lim dim mắt cười.
Quất gom từng hạt nắng rơi
Làm thành quả những mặt trời vàng mơ.
Tháng giêng đến tự bao giờ?
Đất trời viết tiếp bài thơ ngọt ngào.
ĐỖ QUANG HUỲNH
Đề bài : Cảnh tháng giêng – tháng đầu tiên của mùa xuân trong bài thơ trên của tác giả có nhiều hình ảnh đặc sắc . Còn cảnh mùa xuân trong cảm nhận của em là gì ? Hãy viết đoạn văn từ 6 – 8 dòng trình bày cảm nhận của riêng em.

2 bình luận về “” Tháng giêng của bé ” Đồng làng vương chút heo may Mầm cây tỉnh giấc, vườn đầy tiếng chim. Hạt mưa mải miết trốn tìm Cây đào”

  1.          ”Ngày Thượng Đế tạo ra hy vọng cũng là lúc ngài tạo ra mùa xuân”. Mùa xuân là mùa của đất trời, không mang theo sự lãnh lẽo của mùa đông và sự nóng bỏng của mùa hè mà ngược lại, mùa xuân lại mang theo một màu ấm áp. Thật vậy, mùa xuân đến với đất trời bằng một cách đẹp đẽ như thế. Mùa xuân được ví như món quà mà Thượng Đế tạo ra để ban tặng cho con người. Cứ mỗi độ xuân về, chim muông từ khắp nơi lại quay về để cảm nhận sự ấm áp, tươi mới của mùa xuân. Mùa xuân cũng là mùa của sự sinh sôi khi những cành cây cũng bắt đầu đâm chồi, những mầm cây nhú lên như thể đang chào đón mùa xuân. Mùa xuân không chỉ đến với đất trời mà còn đến với con người. Lúc xuân về cũng là lúc mà nhưng người con xa quê được quay trở về với quê hương để được đón cái Tết đoàn viên. Trong những ngày Tết, dường như khoảng cách giữa mọi người được kéo gần lại, đi đến đâu cũng có thể nghe thấy tiếng cười nói râm ran. Mùa xuân thật kì diệu, nó mang đến rất nhiều hạnh phúc và mùa xuân cũng chính là lúc để chúng ta viết lên một cuốn sách mới với tựa đề ”Ngày Đầu Năm”.
    @LP

    Trả lời
  2.     Lúc mà đất trời cần cho chút hơi thở ấm áp thì đã là lúc xuân đến. Xuân! nó cũng chẳng phải là một thứ mô tả của sự lãnh lẽo, giá rét với ngày đêm âm u. Mà cũng không phải tưởng chừng như là một lúc nỏng bỏng dưới cái tia nắng gắt gỏng kia. Cũng cho ta biết nó chẳng mát mẻ, khoang đoãng. Mà nó lại tập hợp tất cả những cảm giác đó lại với nhau như lúc chào đón ngày đầu mùa. Một cảm nhận se lạnh của đông, một chút chiếu sáng nóng nực của hạ và một tí nhộn nhịp, quyến rũ của thu. Nó như thu hút mọi cái nhìn vậy. Xuân cho một cảm giác dễ chịu, không hư vô mà lại lưu luyến. Cô công chúa ấy kêu gọi bầy chim hót vang như lời chào mừng rỡ, đáp đất chứa chang một sự ấm áp vô cùng. Để cho cây cối xum xoe chải chuốc mái tóc xanh ngời, để cho bông hoa mở cánh đưa hương thơm lẫn lộn, để cho núi cao mở mắt nhìn xa, để cho mây ngước cao bộ sa-rê trắng và gọi mừng mặt trời chạm nắng xuống nhìn chúng đi !
       $#lethuannhat$

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới