giúp mình với mình hứa cho 5* “Nàng rót trén rượu đầy… áo chàng đành rứt” , 2 câu văn cuối đoạn trích trên liên kết với nha

giúp mình với mình hứa cho 5*
“Nàng rót trén rượu đầy… áo chàng đành rứt” , 2 câu văn cuối đoạn trích trên liên kết với nhau bằng phép liên kết nào? Chỉ rõ từ ngữ thực hiện phép liên kết ấy. Ghi lại 1 câu rút gọn có trong đoạn trích

2 bình luận về “giúp mình với mình hứa cho 5* “Nàng rót trén rượu đầy… áo chàng đành rứt” , 2 câu văn cuối đoạn trích trên liên kết với nha”

  1. @ Đoạn trích:
    “Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng: “Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rồi”. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trồng liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng, cũng sợ không có cảnh không bay bổng. Nàng nói đến đây, mọi người đều ứa hai hàng lệ. Rồi đó, tiệc tiễn vừa tàn áo chàng đành rứt.”
    (?1) Hai câu văn cuối trong đoạn trích trên liên kết với nhau bằng phép liên kết nào? Chỉ rõ từ ngữ?
    -> Hai câu cuối trong đoạn trích liên kết với nhau bằng phép nối từ ngữ
    -> Từ ngữ nối: Rồi đó
    (?2) Ghi lại 1 câu rút gọn có trong đoạn trích?
    -> Câu rút gọn: Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. 
    -> Thành phần rút gọn: chủ ngữ (CN)
    => Khái niệm: Câu rút gọn là bị lược bỏ bớt một số thành phần của câu

    Trả lời
  2. Nàng rót chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng:
    – Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thể là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trồng liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng, cũng sợ không có cảnh không bay bổng.
    Nàng nói đến đây, mọi người đều tựa hai hàng lệ. Rồi đó, tiệc tiễn vừa tàn, áo chàng đành rứt. 
    —————————
    – Phép thế: “đó” – thay thế cho sự việc ở câu liền trước.
    – Câu rút gọn: Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. (rút gọn chủ ngữ)

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới