kể lại 1 trải nghiệm đáng nhớ của em

kể lại 1 trải nghiệm đáng nhớ của em

2 bình luận về “kể lại 1 trải nghiệm đáng nhớ của em”

  1. Người thân trong gia đình là một điểm tựa tinh thần của mỗi người. Bởi vậy mà chúng ta cần trân trọng những trải nghiệm đáng nhớ về họ.
    Em còn nhớ một trải nghiệm thú vị vào dịp Tết Nguyên Đán vừa qua, đó là gói bánh chưng. Năm nay, bố mẹ của em đã quyết định sẽ gói bánh chưng để ăn Tết và biếu ông bà. Trước đó, mẹ đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ như lá dong, đỗ xanh, thịt mỡ, gạo trắng, lạt mềm Mẹ nói rằng đây là những nguyên liệu quan trọng để gói một chiếc bánh. Đến tối hai mươi bảy Tết, cả nhà em cùng ngồi gói bánh chưng.
    Trước đây, bố mẹ hay mua bánh ở bên ngoài nên em không có dịp trải nghiệm. Đây là lần đầu tiên em được xem gói bánh chưng. Công đoạn gói quả thật khó khăn. Bố vừa gói bánh, vừa giải thích cho em nghe. Trước đó, mẹ đã phải ngâm đỗ và gạo từ hôm trước để hôm sau kịp có nguyên liệu gói bánh. Em xin bố được gói thử một cái bánh. Bố đã hướng dẫn em từ bước xếp lá, đến cho các lớp nguyên liệu rồi gói lại. Dù còn hơn méo mó và buộc lạt chưa chặt nhưng em vẫn thấy rất vui. Sau hơn hai tiếng đồng hồ, công việc gói bánh đã xong xuôi.
    Sau đó, mẹ dọn dẹp đồ đạc. Còn bố thì chuẩn bị nồi nấu bánh. Tối hôm đó, em còn thức để canh nồi bánh chưng. Tiếng nước sôi kêu lục bục trong nồi nghe thật vui tai. Trải nghiệm bên người thân thật thú vị, ấm áp biết bao.
    Một trải nghiệm thú vị vào dịp Tết khiến em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Em mong rằng sẽ có thêm những kỉ niệm đẹp như vậy bên người thân của mình.
    @K~~~

    Trả lời
  2. Chào em, em tham khảo gợi ý:
    Đối với tôi, một chuyến du lịch nước ngoài lần đầu tiên nhất định sẽ trở thành một kỉ niệm đáng nhớ. Và đó cũng là món quà bố mẹ dành tặng tôi nhân dịp sinh nhật lần thứ mười ba vào hè năm nay – một chuyến tham quan đất nước Singapore tươi đẹp. 
    Tôi đã náo nức và hồi hộp chờ đợi từng ngày cho tới hôm ra sân bay và cuối cùng thì cái ngày ấy cũng đã tới.
    Ấn tượng đầu tiên của tôi về Singapore là đất nước này rất hiện đại và sạch sẽ. Có thể ví cả đất nước như một trung tâm thương mại khổng lồ, khắp nơi đều là các cao ốc, siêu thị hay khu mua sắm. 
    Tuy chủ yếu chỉ có những tòa nhà cao tầng nhưng điều đó không hề làm du khách cảm thấy tức mắt. Xen giữa những tòa nhà cao lại có các tòa nhà thấp hơn hay những vườn hoa, công viên mang lại không khí trong lành. Tất cả mọi thứ đều được xây dựng có quy hoạch rõ ràng.
    Ở Singapore, người dân chủ yếu sử dụng ba phương tiện đi lại là ô tô, tàu điện ngầm hay xe buýt. Rất hiếm khi thấy được một chiếc xe máy trên đường phố. Vì vậy mà lòng đường rất rộng, đa phần là đường một chiều để tránh gây tai nạn giao thông. 
    Ngoài các phương tiện trên, số người đi bộ cũng đáng kể. Vào dịp hè, khắp đường phố Singapore tấp nập người qua lại, vì vào dịp này mỗi năm ở đây lại có chương trình đại hạ giá gần hết các mặt hàng nên người dân đi mua sắm rất đông. Mà đây lại là một điểm du lịch lí tưởng nên có rất nhiều du khách tới tham quan, mua sắm. 
    Ngày đầu tiên tới đây, tôi và gia đình cùng đi dạo phố. Tôi cảm thấy thật bỡ ngỡ trước một nơi hoàn toàn xa lạ thế này. Khác xa với quê hương mình. Khác xa cảnh vật, phố xá đến con người cũng như ngôn ngữ. Dân bản xứ ở đây chủ yếu là người Trung Quốc và người Ấn Độ. Tất cả có chung một ngôn ngữ là tiếng Anh. Nhưng vì số người Trung Quốc quá đông nên mỗi người dân từ khi sinh ra đã có hai ngoại ngữ là tiếng Trung và tiếng Anh. Tôi cảm thấy thật khó chịu khi không thể hiểu những người xung quanh đang nói gì.
    Tối hôm đó, bố tôi quyết định dẫn cả gia đình tôi đi ăn đồ biển ở Marina Bay. Đây là khu vực  chuyên bán đồ biển. Người bánh hàng ở đây đều là người gốc Trung Quốc. Các món ăn được bày bán theo kiểu tự chọn. Có rất nhiều thứ đồ ăn lạ mà tôi không thể nhớ tên. Đúng là mọi cái đều khác ở nhà.
    Tại Singapore có bốn địa điểm du lịch nổi tiếng: Jurong Bird Park là công viên của các loài chim; Sentosa nổi tiếng với khu nhạc nước hấp dẫn; Zoo là vườn thú với các loại động vật hoang dã và Botanic Gardens – vườn bách thảo với đủ màu sắc, hương thơm của các loài hoa. 
    Sau vài hôm đã thích nghi và quen dần với khí hậu, múi giờ ở đây, gia đình tôi đi thăm Sentoza.
    Ban đầu phải đi bằng tàu điện ngầm tới khu thương mại gần đó; sau đó, có thể đi vào Sentoza bằng hai đường: đi xe buýt hoặc đi bằng cáp treo. Giá vào đây rất rẻ, chỉ có ba đôla Sing mà lại được đi bằng rất nhiều phương tiện, bao gồm tiền xe buýt hay cáp và tiền đi tàu trong Sentoza.
    Vì địa điểm này khá rộng nên nếu đi bộ thì phải mất tới một ngày một đêm nên du khách có thể đi từ khu này sang khu khác bằng tàu điện trên không. Đầu tiên, cả nhà tôi lên tàu đi một vòng xung quanh Sentoza rồi đáp xuống ở ga số hai. Đây là một khu vực để chơi gôn hay vào thăm thủy cung. Tôi nghĩ thủy cung ở đây cũng chẳng có gì đáng xem. Nhưng sự thật hoàn toàn khác xa với những suy nghĩ ấy. Nó là một đường hầm dài, được bao bọc bằng các bể cá lớn. Những chú cá không chỉ ở hai bên du khách mà còn cả trên đầu, tạo cho khách cảm giác sinh động và thú vị. Sau đó, tôi đến khu vực thứ ba, nơi vui chơi. Mặc dù chỉ là các trò chơi trẻ con thôi cũng khiến tôi cảm thấy hấp dẫn. Tiếp đó, cả nhà tôi dừng lại ở bãi biển. Với bãi cát rộng, trắng và mịn cùng dòng nước biển trong xanh khiến tôi không thể rời khỏi đây sớm. Sau một vòng dạo quanh bãi biển, tôi qua chiếc cầu treo đi sang một hòn đảo nhỏ. Trên đảo này có hai tòa nhà bằng gỗ được xây theo lối kiến trúc Trung Quốc cổ, giống như đài quan sát vậy. Đứng từ trên đó có thể nhìn rõ toàn cảnh Sentoza. Mải mê dạo chơi ở đây quá lâu, trời tối lúc nào tôi không hay. Đã tới giờ trình diễn nhạc nước. Gia đình tôi cùng một gia đình người Trung Quốc tới thăm Singapore (quen nhau ở trên xe buýt) cùng lên tàu điện đi tới chỗ trình diễn nhạc nước. Đây không chỉ đơn giản là nơi bắn các tia nước lên theo điệu nhạc như tôi đã hình dung qua hai từ “nhạc nước” mà là nơi kể những câu chuyện thú vị trên các tia nước. Câu chuyện hôm ấy kể về một chàng nhạc công đang trình diễn ca khúc của mình thì bị một chú khỉ hoạt hình bởi phá đám. Chú khỉ đó tên là Kiki. Để đền lại cho chàng nhạc công, Kiki bèn mời chàng xuống thăm vương quốc dưới nước. Ở đó có những chú cá đang nhảy múa, ca hát. Chàng nhạc công đang say sưa vui chơi thì đã tới giờ phải về. Nhờ có chuyến đi mà chàng nhạc công đã trình diễn thì hay hơn, tuyệt vời hơn. Sau khi kết thúc màn nhạc, tôi cùng cha mẹ chia tay gia đình người Trung Quốc và trở về nhà.
    Đến bây giờ tôi vẫn chẳng thể nào quên được khác nhạc nước kì lạ đó. Nếu có dịp được trở lại Singapore, tôi nhất định sẽ không quên ghé Sentoza để tận hưởng màn nhạc nước thú vị ấy thêm lần nữa.
    Sau đó ít hôm, cả nhà tôi lại tiếp tục cuộc hành trình tới tham quan Zoo. Đi từ khách sạn tới đó rất xa, mất chừng hai mươi phút. Người lái xe còn nói rằng chỉ đi thêm mười phút nữa là sang tới Malaysia rồi. Zoo là một vườn thú vô cùng sinh động. Dù là thú lành hay thú dữ thì cũng bị nhốt trong lồng sắt mà có lưới điện bảo vệ. Đầu tiên, chúng tôi tới xem người quản lí cho voi ăn và trình diễn xiếc. Nhìn gia đình voi mới nhí nhảnh làm sao! Nếu các bạn cho rằng chồn là một loài động vật xấu xí, hôi hám thì những chú chồn ở đây lại ngược lại. Khi bạn đến gần, chúng sẽ đứng bằng hai chân sau và giơ tay lên như khi chú cún của bạn đứng để lấy đồ ăn trên cao vậy. Đó là cách chồn chào du khách đấy! Trông chúng mới dễ thương làm sao. Ấn tượng lớn nhất của tôi về Zoo là Baboon – loài động vật có nguồn gốc từ châu Phi. Chúng có một bộ lông trắng như cước và rất mượt. Khu vực của Baboon được rất nhiều người chú ý vì đây là loài động vật lạ. Tối hôm đó, gia đình tôi có hẹn đi ăn với mấy người bạn của bố ở đây nên chúng tôi phải về sớm. Mặc dù đã kịp thăm thú toàn bộ Zoo nhưng tôi vẫn muốn được đi lại một vòng nữa.
    Sau một tuần du lịch, tôi trở về nhà. Mặc dù rất muốn được về gặp bạn bè, người thân nhưng tôi vẫn rất nuối tiếc Singapore. Đây là một kỉ niệm đẹp. Ước gì tôi có thể quay lại Singapore nhiều lần hơn nữa.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới