Tóm tắt câu truyện : “Những vì sao trong trong mơ” của tác giả Nguyễn Ngọc Minh Hoa
Tóm tắt câu truyện : “Những vì sao trong trong mơ” của tác giả Nguyễn Ngọc Minh Hoa
2 bình luận về “Tóm tắt câu truyện : “Những vì sao trong trong mơ” của tác giả Nguyễn Ngọc Minh Hoa”
Trên bầu trời có hàng triệu triệu những vì sao cũng như trên trái đất này có hàng triệu triệu những con người. Có vì sao chỉ lấp lánh tỏa sáng đơn độc trên bầu trời, nhưng cũng có những quần thể sao hội tụ. Tôi tin rằng một quần thể sao biểu thị cho một gia đình…”
Tôi đọc “Những vì sao trong mơ” vào mùa hè năm tôi mười bốn tuổi. Lúc đó tôi đã khóc sướt mướt sau nhiều tràng cười hồn nhiên, sảng khoái. Tôi vui khi những kỷ niệm tuổi thơ ùa về qua từng con chữ – mà lúc đó tôi đã tin rằng dường như tất cả trẻ con ở nông thôn đều có một tuổi thơ giống nhau – và tôi buồn khi cảm được nỗi cô đơn, tủi thân trước những chia li mất mát mà nhân vật trải qua.
“Những vì sao trong mơ” là một truyện dài vừa của tác giả Nguyễn Ngọc Minh Hoa kể về một cô bé tuổi mới lớn tên Thư. Thư sinh ra trong một gia đình có mẹ làm giáo viên trường làng, ba là bộ đội giải ngũ. Cô bé Thư sống cùng ba mẹ, anh chị và bà ngoại trong ngôi nhà của ngoại. Tuổi thơ hồn nhiên và tươi đẹp trôi qua cùng với ngọn cỏ, bờ đê, với ánh trăng sáng và những vì sao nhấp nháy trên bầu trời.
Những ngày mưa, cô bé Thư theo ba và anh chị ra đồng bắt cá, bắt ghẹ để mẹ nấu bữa canh nóng hổi ngon lành. Những ngày mùa gặt, bàn chân nhỏ xíu lon ton theo ba trên những cánh đồng, trên đường làng vàng óng rơm và hít hà mùi rạ cháy đang được đốt; khói lam chiều bay lên kín một vùng trời. Tuổi thơ còn là những ngày bị bắt nạt bởi thằng em họ bằng tuổi đáng ghét, là những thiếu thốn về vật chất nhưng tinh thần thì luôn đủ đầy.
Những vì sao trong mơ
Tôi không quên được hình ảnh đẹp như một bức tranh mà tác giả đã “vẽ” lên trong truyện. Hình ảnh những đêm hè đầy sao, cả gia đình Thư trải chiếu trước khoảng sân nhỏ, cùng ngắm sao và lần lượt nói về ước mơ của mình. Khác với ước mơ trở thành bác sỹ, giáo viên của anh chị, Thư chỉ có một ước mơ đơn giản là sau này được làm nghề bán hủ tíu vì cô bé rất khoái ăn hủ tíu. Cô bé Thư lúc đó mải mê say sưa ngắm những ngôi sao nhỏ mà cô đã chọn – những ngôi sao sáng nhất hội tụ ở phía Đông – làm đại diện cho mỗi thành viên trong gia đình mình. Thư tin rằng những ngôi sao kia sẽ luôn ở bên nhau và mãi mãi tỏa sáng, cũng như gia đình mình sẽ luôn hạnh phúc dù cuộc sống có đầy rẫy những khó khăn.
Cho đến một ngày, “mây đen vần vũ kéo đến che lấp cả những ngôi sao bé nhỏ tội nghiệp” – đó là ngày giông tố cũng đổ ập lên gia đình nhỏ vốn bình yên. Bà ngoại mất, ngôi nhà bị người ta lấy đi. Vì những mối lo cơm áo gạo tiền và những mâu thuẫn không đáng có, ba mẹ Thư chia tay nhau, mỗi người rẽ một hướng đi khác. Ngày ba xách túi quần áo ra khỏi nhà, Thư nằm ngủ trên chiếc võng len lén mở mắt nhìn dáng ba lầm lũi đi trong mưa mà vội vã nuốt nước mắt vào lòng.
Cuộc sống mở ra một trang mới – lạ lẫm và buồn bã vô cùng. Cô bé Thư cũng vội vã chia tay tuổi thơ từ rất sớm – chính xác hơn là chia tay những niềm vui trong trẻo ngọt ngào của mình. Anh chị lên đại học và đôi vai mẹ oằn thêm những mối lo. Rồi một người đàn ông xuất hiện trong cuộc đời mẹ sau khi rời bỏ gia đình của mình, muốn thay thế vị trí của ba. Mọi thứ trở nên phức tạp và khiến Thư một lần nữa chao đảo không muốn chấp nhận. Dường như chính Thư cũng đang phải loay hoay với bài toán cuộc đời. Cô bé Thư hồn nhiên vô tư ngày nào đã trở thành một người tự ti, khép kín và cô đơn trong chính ngôi nhà của mình – với những suy tư và giằng xé tình cảm không thể chia sẻ cùng ai.
Truyện kết thúc mở ở ngày Thư cùng mẹ và người đàn ông đó rời ngôi nhà và quê hương lên thành phố. Trên chuyến xe sớm tinh mơ, Thư một lần nữa chia tay những điều quen thuộc, đến một vùng đất mới. Trên cao, những ngôi sao vẫn còn nhấp nháy sáng như niềm một niềm hy vọng le lói trong lòng Thư về ngày đoàn tụ gia đình, có anh chị và ba. Trang sách khép lại nhưng những khát vọng sum họp và niềm tin vào một ngày mai tươi sáng vẫn còn mãi trong lòng người đọc.
“Những vì sao trong mơ” từng là cuốn truyện yêu thích của tôi trong suốt nhiều năm liền. Sau này dù đã lớn, mỗi khi đọc lại tôi vẫn cảm thấy đó là một câu chuyện đầy cảm động về tuổi mới lớn và tình cảm gia đình.
“Những vì sao trong mơ” là một truyện dài vừa của tác giả Nguyễn Ngọc Minh Hoa kể về một cô bé tuổi mới lớn tên Thư. Thư sinh ra trong một gia đình có mẹ làm giáo viên trường làng, ba là bộ đội giải ngũ. Cô bé Thư sống cùng ba mẹ, anh chị và bà ngoại trong ngôi nhà của ngoại. Tuổi thơ hồn nhiên và tươi đẹp trôi qua cùng với ngọn cỏ, bờ đê, với ánh trăng sáng và những vì sao nhấp nháy trên bầu trời.
Những ngày mưa, cô bé Thư theo ba và anh chị ra đồng bắt cá, bắt ghẹ để mẹ nấu bữa canh nóng hổi ngon lành. Những ngày mùa gặt, bàn chân nhỏ xíu lon ton theo ba trên những cánh đồng, trên đường làng vàng óng rơm và hít hà mùi rạ cháy đang được đốt; khói lam chiều bay lên kín một vùng trời. Tuổi thơ còn là những ngày bị bắt nạt bởi thằng em họ bằng tuổi đáng ghét, là những thiếu thốn về vật chất nhưng tinh thần thì luôn đủ đầy.
Tôi không quên được hình ảnh đẹp như một bức tranh mà tác giả đã “vẽ” lên trong truyện. Hình ảnh những đêm hè đầy sao, cả gia đình Thư trải chiếu trước khoảng sân nhỏ, cùng ngắm sao và lần lượt nói về ước mơ của mình. Khác với ước mơ trở thành bác sỹ, giáo viên của anh chị, Thư chỉ có một ước mơ đơn giản là sau này được làm nghề bán hủ tíu vì cô bé rất khoái ăn hủ tíu. Cô bé Thư lúc đó mải mê say sưa ngắm những ngôi sao nhỏ mà cô đã chọn – những ngôi sao sáng nhất hội tụ ở phía Đông – làm đại diện cho mỗi thành viên trong gia đình mình. Thư tin rằng những ngôi sao kia sẽ luôn ở bên nhau và mãi mãi tỏa sáng, cũng như gia đình mình sẽ luôn hạnh phúc dù cuộc sống có đầy rẫy những khó khăn.
Cho đến một ngày, “mây đen vần vũ kéo đến che lấp cả những ngôi sao bé nhỏ tội nghiệp” – đó là ngày giông tố cũng đổ ập lên gia đình nhỏ vốn bình yên. Bà ngoại mất, ngôi nhà bị người ta lấy đi. Vì những mối lo cơm áo gạo tiền và những mâu thuẫn không đáng có, ba mẹ Thư chia tay nhau, mỗi người rẽ một hướng đi khác. Ngày ba xách túi quần áo ra khỏi nhà, Thư nằm ngủ trên chiếc võng len lén mở mắt nhìn dáng ba lầm lũi đi trong mưa mà vội vã nuốt nước mắt vào lòng.
Cuộc sống mở ra một trang mới – lạ lẫm và buồn bã vô cùng. Cô bé Thư cũng vội vã chia tay tuổi thơ từ rất sớm – chính xác hơn là chia tay những niềm vui trong trẻo ngọt ngào của mình. Anh chị lên đại học và đôi vai mẹ oằn thêm những mối lo. Rồi một người đàn ông xuất hiện trong cuộc đời mẹ sau khi rời bỏ gia đình của mình, muốn thay thế vị trí của ba. Mọi thứ trở nên phức tạp và khiến Thư một lần nữa chao đảo không muốn chấp nhận. Dường như chính Thư cũng đang phải loay hoay với bài toán cuộc đời. Cô bé Thư hồn nhiên vô tư ngày nào đã trở thành một người tự ti, khép kín và cô đơn trong chính ngôi nhà của mình – với những suy tư và giằng xé tình cảm không thể chia sẻ cùng ai.
Truyện kết thúc mở ở ngày Thư cùng mẹ và người đàn ông đó rời ngôi nhà và quê hương lên thành phố. Trên chuyến xe sớm tinh mơ, Thư một lần nữa chia tay những điều quen thuộc, đến một vùng đất mới. Trên cao, những ngôi sao vẫn còn nhấp nháy sáng như niềm một niềm hy vọng le lói trong lòng Thư về ngày đoàn tụ gia đình, có anh chị và ba. Trang sách khép lại nhưng những khát vọng sum họp và niềm tin vào một ngày mai tươi sáng vẫn còn mãi trong lòng người đọc.
2 bình luận về “Tóm tắt câu truyện : “Những vì sao trong trong mơ” của tác giả Nguyễn Ngọc Minh Hoa”