Đọc đoạn thơ sau:
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
(Tre Việt Nam_ Nguyễn Duy)
Thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1: Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2: Tìm dòng thơ thể hiện sự gắn bó, che chở nhau của cây tre?
Câu 3: Viết đoạn văn ngắn (3-5 câu) nêu cảm nghĩ của em về hình ảnh cây tre trong đoạn thơ?
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm Thương nhau tre chẳng ở riêng Lũy thành từ đó mà nên hỡi người3. Cây tre từ bao đời đã gắn bó với người dân Việt Nam, là biểu tượng cho những con người kiên cường, nghị lực. Tre sống thành cụm, thành lũy, chẳng thấy tre đứng lẻ bao giờ. Trong bão táp mưa sa, tre vẫn che chở, đùm bọc lẫn nhau. Có câu “tre già măng mọc”, ấy là sự tiếp nối đến ngàn đời. Ở tre ta thấy được đức tính hy sinh, cần cù chịu khó như con người.