Vừa lúc đó thì tiếng người kêu rầm rĩ, càng nghe càng lớn. Lại có tiếng ồn ào như thác chảy xiết, rồi lại có tiếng gà,chó, tr

Vừa lúc đó thì tiếng người kêu rầm rĩ, càng nghe càng lớn. Lại có tiếng ồn ào như thác chảy xiết, rồi lại có tiếng gà,chó, trâu,bò kêu vang tứ phía.
Bấy giờ ai nấy ở trong đình đều nôn nao, sợ hãi. Thốt nhiên một người nhà quê, mình mẩy lấm láp, quần áo ướt đẫm, tất tả chạy xông vào, thở không ra hơi.
– Bẩm… quan lớn… đê vỡ mắt rồi!
– Ðê vỡ rồi!… Ðê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày. Có biết không… Lính đâu? Sao bay dám để cho nó chạy xồng xộc vào đây như vậy? không còn phép tắc gì nữa à?
đoạn văn trên cho em hiểu về bản chất của tên quan phụ mẫu, em hãy trình bày suy nghỉ của em bằng 1 đoạn văn ngắn từ 5 đến 7 câu

1 bình luận về “Vừa lúc đó thì tiếng người kêu rầm rĩ, càng nghe càng lớn. Lại có tiếng ồn ào như thác chảy xiết, rồi lại có tiếng gà,chó, tr”

  1. Trong đoạn trích trên, Phạm Duy Tốn đã lột tả được bản chất xấu xa của tên quan phụ mẫu. Hắn được gọi là quan phụ mẫu, giống như cha mẹ của dân nhưng lại bỏ mặc dân sống hay chết cũng không quan tâm. Mặc dân ra sức bảo vệ đê, hắn lại nhàn hạ ở trong đình đánh tổ tôm. Khi đê vỡ, hắn vẫn thờ ơ, mặc cho mọi người bên cạnh xôn xao, sợ hãi đủ để cho thấy lòng dạ độc ác, thản nhiên trước sống chết của hắn. Hắn tức giận, đổ tội cho “chúng mày”, phủi sạch mọi trách nhiệm. Sự tức giận của hắn là do bị quấy rầy đến việc vui chơi, do có người đột nhiên xông vào chứ không mảy may trước sự việc đê vỡ. Qua lời nói và hành động đủ thấy sự nhẫn tâm, vô tình và hách dịch của tên quan phụ mẫu.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới