tả người thân của em (tả 1 trang dấy)

tả người thân của em (tả 1 trang dấy)

2 bình luận về “tả người thân của em (tả 1 trang dấy)”

  1. $\text{ĐỤNG HÀNG VỚI NGƯỜI TÊN J Ạ ?}$
    $\text{XIN IN4 CỦA NGƯỜI ẤY Ạ 🙂 }$
    Trong gia đình em mỗi người là mỗi mảnh ghép để ghép nên một gia đình hạnh phúc như bây giờ vậy . Nhưng mảnh ghép quan trọng nhất , mảnh ghép này đã vì gia đình này mà hi sinh rất cao cả . Đó không ai khác ngoài mẹ em .
    Năm nay dù mẹ đã ngoài 40 nhưng vẻ đẹp của một bà nội trợ đã làm cho nét đẹp của mẹ đã oai hơn làm cho bà như mới 30 mấy tuổi thôi . Khuôn mặt tròn nhưng cũng không tròn lắm như là hình oval , đôi mắt long lanh như hai hột xoàn đính lên vậy , làn da mịn màng như gấu bông , em đụng vào da rám nắng mịn của mẹ em mà em có cảm giác đụng vào gấu bông thì đúng hơn . Đôi lông mày cong như hai nét vẽ .
    Tính mẹ em có lúc nắng có lúc mưa  ( con người nào chả vậy ) nhưng khi mẹ nổi giận xong thì như có một bà tiên giáng xuống vậy ! Mẹ em hiền hẳn lên em còn chẳng nhận ra đó là mẹ của em . Khi làm việc nhà mẹ em đều đặt hết tâm huyết vào đó , còn khi làm việc mẹ em thật tập trung mặc kệ những thứ xung quanh không liên quan đến nó . Dù mẹ em có nhiều tính xấu đi nữa nhưng em chắc chắn mọi người sẽ bỏ qua cho mẹ em vì mẹ em rất thành thật có tấm lòng nhân hậu luôn sẵn sàng giúp những người gặp khó khăn ( người Đà Nẵng cute lắm ! ) . 
    Không biết trên chỗ làm mẹ thế nào nhưng khi về nhà mẹ em yêu thương gia đình lắm ! Không bao giờ thấy mẹ cãi to tiếng với ba bao giờ . Hai vợ chồng rất hòa thuận và yêu thương lẫn nhau . Luôn cởi mở và vui vẻ khi ai đó nhờ hoặc nói chuyện với mẹ em ( dù ko hề quen ^^ ) .
    Em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ em . Nói thật chứ em luôn coi em là một chiếc gương để em làm bản sao của mẹ luôn soi những điểm tốt của mẹ . Đi vòng quanh thế giới chưa chắc em gặp người như mẹ em . Em thật sự nói làm sao cho hết nhưng em nói thật lòng là em rất yêu mẹ em .
    $#hthy2407$

    Trả lời
  2. Trong gia đình của mình, người mà em yêu thương và kính trọng nhất chính là bố của em.

    Bố em năm nay đã bốn mươi lăm tuổi. Dáng người cao nhưng hơi gầy. Những dấu vết của thời gian đã in hằn trên khuôn mặt của bố. Khuôn mặt vuông chữ điền, mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Đôi mắt của bố sáng như những vì sao trên bầu trời đêm vậy. Đôi mắt ấy lúc nào cũng nhìn em với cái nhìn trìu mến, yêu thương. Nhưng em thích nhất là đôi bàn tay to lớn, chai sần nhưng tràn đầy ấm áp. Đôi bàn tay đã dắt bế em khi còn thơ bé. Đôi bàn tay đã dắt em đến trường trong ngày đầu đi học.

    Bố đang là bác sĩ của một bệnh viện trong thành phố. Công việc hàng ngày của bố rất bận rộn. Nhưng mỗi khi có thời gian rảnh ở nhà, bố đều đưa em và anh trai đi chơi, dạy chúng em học bài hoặc giúp mẹ những công việc trong nhà. Bố em còn biết nấu ăn nữa, em thích nhất là món sườn xào chua ngọt do bố nấu. Tuy bố rất yêu thương chúng em, nhưng nếu như em hoặc anh trai mắc lỗi, bố đều nghiêm khắc phê bình. Nhưng đó đều là những lời nói ân cần, nhẹ nhàng khuyên bảo. Từ đó, chúng em đều tự nhận ra sai lầm để sửa chữa.

    Đối với em, bố vô cùng tuyệt vời. Em rất yêu thương và hy vọng sẽ luôn khỏe mạnh để luôn bên cạnh mẹ và chúng em.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới