Tả bài văn quang cảnh sân trường trong giờ ra chơi ngắn gọn

Tả bài văn quang cảnh sân trường trong giờ ra chơi ngắn gọn

2 bình luận về “Tả bài văn quang cảnh sân trường trong giờ ra chơi ngắn gọn”

  1. Một trong những điều mà em thích nhất ở trường chính là giờ ra chơi. Mỗi sáng, vào đúng 9 giờ, chúng em sẽ được ra chơi hai mươi phút. Chính vì thế, cứ khi ánh nắng bắt đầu nhàn nhạt nhuộm mơ vàng sân trường,em lại bắt đầu ngóng chờ tiếng chuông reo.
    Ngay giây phút tiếng chuông reo lên, báo gờ giải lao đã đến. Thì như một phép thuật khiến cho mọi người giây phút trở nên thả lỏng và thoải mái. Các bạn học sinh nhanh chóng gấp sách vở, kéo nhau chạy về sân trường. Cả sân trường vừa phút trước còn vắng tanh, giờ đã đầy ắp người là người. Những chỗ sân rộng, không có vật cản, là nơi cho các nhóm bạn chơi thể thao tụ tập. Những gốc cây, hàng ghế đá lại là tụ điểm lý tưởng cho các nhóm bạn thích ngồi trò chuyện, đọc sách. Mỗi bạn chọn một cách giải trí khác nhau. Thế nhưng, ai cũng vui tươi và thích thú. Trên gò má mỗi bạn, hiện lên màu hồng khỏe mạnh, đôi mắt sáng rỡ như lấp lánh hơn dưới ánh nắng buổi sáng. Tiếng cười nói của các bạn học sinh xì xào đến át cả tiếng những chú chim nhỏ đang ríu rít trên cành cây. Những cành lá rung rinh trong gió, tạo ra điệu nhảy disco của vô vàn các vệt nắng trên sân trường. Trên góc sân phía dãy nhà hiệu bộ, các thầy cô giáo đang ngồi nghỉ ngơi, trò chuyện và quan sát những em học sinh thân yêu của mình bằng ánh mắt dịu hiền. Và rồi,trong sự ngỡ ngàng của tất cả, tiếng chuông lại vang lên lần nữa. Vẫn là âm thanh ấy, nhưng lần này nó nhắc nhở các bạn trở về lớp để học tập.

    Đối với em, giờ ra chơi là thời gian tuyệt vời để thư giãn và vui chơi với bạn bè. Nhờ thế, em được thân thiết với các bạn hơn, và có thêm sức khỏe để tiếp tục học tập.

    Trả lời
  2. Tuổi học trò bao giờ cũng gắn với những trò chơi vui vẻ. Đó là những trò chơi tưng bừng thú vị với sự góp mặt của nhiều người. Thế nên, hôm nào đi học, tụi chúng em cũng xin bố mẹ đi sớm hơn để được vui đùa. Còn khi đã ở trường, sau những tiết học mệt nhoài, chúng em lại đón tiết ra chơi.
    Hôm nay bầu trời trong xanh và gió thì mát quá. Những đám mây trắng lững lờ trôi thỉnh thoảng lại che rợp một góc sân trường tạo ra những bóng râm. Chúng em đang học cuối tiết thứ hai thì bỗng nghe sáu tiếng trống báo hiệu ra chơi. Cô giáo dừng giảng mỉm cười đồng ý, thế là chúng em ùa cả ra sân như một bầy chim sẻ lớn. Sân trường đang rộng rãi vắng vẻ bỗng chốc trở nên chật chội, ồn ào. Phía ngoài kia các bạn nam đã nhanh chóng tập trung dưới gốc cây bang nhớt lớn để chia đội và đá bóng. Cuộc dàn xếp diễn như trong vòng một phút như đang chạy đua với thời gian. Rồi quả bóng da được tung lên, hơn chục bạn nam săn, chạy đá, hò reo mặc không thèm chú ý những giọt mồ hôi lăn đầy trên má làm cay cay đôi mắt. Các bạn nữ cũng không chịu lười hoạt động. Phía dưới tán lá bang xanh, chiếc dây quay đang quay liên tiếp nghe cả tiếng kêu “chíu chíu”. Nhìn các bạn nữ nhảy dây, cười khúc khích mà thấy tuổi học trò thú vị một cách thần tiên. Ngay trước cửa lớp tôi là chỗ dành cho các bạn ít sôi nổi hơn. Các bạn nam đang đều đều nhịp chân với chiếc cầu được làm từ những chiếc lông gà của những chú trống choai. Nhìn các bạn đá cầu thì xem chừng kỹ thuật chẳng kém các bạn đang chơi bóng chút nào. Xa hơn dưới gốc cây ngoài kia vẫn thường là chỗ của những mọt sách trường tôi. Các bạn đọc nào thì đủ loại: Báo, truyện tranh, đọc sách và cả tranh thủ làm bài tập nữa…
    Chúng em đang say sưa nô đùa thoả thích thì tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi đã hết. Tất cả các cuộc chơi đều dang dở, xin hẹn lại ngày mai. Chúng em rửa mặt, bước vào lớp vào một tâm trạng vui vẻ sảng khoái vô cùng để đón những tiết học tiếp theo.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới