Em thích nhất câu chuyện cổ tích nào?Hãy hoá thân thành 1 nhân vật rồi kể lại câu chuyện đó CỠ 1TRANG GIẤY ĐỦ 3Ý

Em thích nhất câu chuyện cổ tích nào?Hãy hoá thân thành 1 nhân vật rồi kể lại câu chuyện đó

CỠ 1TRANG GIẤY ĐỦ 3Ý

1 bình luận về “Em thích nhất câu chuyện cổ tích nào?Hãy hoá thân thành 1 nhân vật rồi kể lại câu chuyện đó CỠ 1TRANG GIẤY ĐỦ 3Ý”

  1. Xin chào các bạn ngày hôm nay tôi có một câu chuyện rất thú vị muốn kể cho các bạn đó chính là tôi đã gặp được một ông lão vô cùng bí ẩn , tôi nghĩ chắc ông chính là ông bụt trong những câu chuyện cổ tích mẹ hay kể cho tôi và nhờ ông ấy mà mẹ tôi mới có thể sống được . Các bạn nghe qua lời tôi vừa nói thì chắc không tin đâu nhỉ . Vậy bây giờ không khiến các bạn tò mò nữa tôi sẽ nói ngay .
    Gia đình của tôi vô cùng nghèo . Tôi và mẹ chỉ có thể sống trong một túp lều nhỏ . Mặc dù rất cực khổ nhưng tôi và mẹ vẫn luôn vui vẻ sống qua nhưng ngày tháng đó . Nhưng rồi một hôm tôi phát hiện ra mẹ mình bị một căn bệnh rất nặng và nghiêm trọng .Tôi đã rất buồn và suy sụp khi biết được chuyện này .Vì nhà tôi nghèo nên chả có tiền để mua thuốc chữa bệnh cho mẹ . Ngày ngày tôi đều nghe nhưng tiếng kêu gào thảm thiết của mẹ khi phải chịu đau . Tôi đã vô cùng buồn bã .Một ngày no tôi đang khóc bên đường thì bỗng nhiên có một ông lão đi qua thấy lạ nên bèn hỏi tôi ,tôi nhớ lời mẹ dặn là không được nói chuyện với người lạ nên tôi có chút cảnh giác nhưng vì ông ây rất tốt nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng nên tôi đã mềm lòng mà kể hết chuyện cho ông. Và khi biết sự tình ông lão ấy đã nói với tôi rằng: “Cháu hãy vào rừng và đến bên gốc cây cổ thụ to nhất hái lấy một bông hoa duy nhất trên đó. Bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì mẹ cháu sống được bấy nhiêu năm.”Tôi nghe ông ấy nói thì có chút nghi ngờ vì làm gì trên đời có chuyện kì lạ như thế . Nhưng tôi vẫn đi vì chỉ cần một tia hi vọng nào dù cho là cơ hội rất ít nhưng tôi vẫn cố hết sức mình để cứu được mẹ . Vì để tránh mẹ lo lắng nên tôi đã lén lút mà trốn mẹ đi mà không kể chuyện gì cho mẹ hết . Tôi biết thế là không tốt nhưng tôi sợ khi biết chuyện mẹ sẽ không cho tôi đi . Thế là tôi đã vào rừng và rất lâu , rất lâu sau tôi mới tìm thấy bông hoa trắng đó . Phải khó khăn là tôi mới có thể trèo lên cây cổ thụ để lạy bông hoa . Trong một phút chốc tôi đã quá mệt mà có ý định bỏ cuộc nhưng vì tôi nhớ đến hình ảnh mẹ mỉm cười nhìn về phía tôi và tôi cũng đã lâu lắm rồi mới được nhìn thấy lại . Đó cũng chính là động lực duy nhất để tôi cố gắng hết sức trèo lên . Một lúc sau tôi đã lấy được bông hoa tôi đã rất vui vẻ định đi về nhà nhưng bỗng dưng tôi nhớ lại lời ông lão nói và khi tôi đếm lại thì mới biết bông hoa này chỉ có 4 cánh tôi liền dùng tay xé nhẹ  dần từng cánh hoa lớn thành những cánh hoa nhỏ và bông hoa cũng theo đó mà nhiều cánh dần lên . Nhiều đến mức mà không thể đếm được nữa . Tôi mệt mỏi trở về nhà sau một chuyến đi dài .Tôi về nhà liền lẻn lẻn mà trốn vào phòng .Đêm nay tôi đã không thể ngủ được mà cứ liên tục nghĩ về chuyện của mẹ . Tôi liên tục cầu mong cho mẹ sẽ có những tháng ngày bình an như trước . Sáng hôm sau thật thần kì là mẹ tôi đã có thể đi lại và đỡ mệt mỏi sau một thời gian bị bệnh nặng . Mẹ tôi vui vẻ chạy ra nói chuyện này với tôi . Thì bỗng nhiên mẹ phát hiện ra đôi bàn tay sưng vù chảy máu của tôi . Mẹ tôi lo lắng trị vết thương cho tôi . Vừa trị vừa hỏi tôi về chuyện đã xảy ra hôn qua . Tôi đành xin lõi mẹ và kể hết tất cả . Mệ tôi khi nghe xong thì xúc động bật khóc mà ôm chầm tôi vào lòng và cứ vừa mắng tôi vì sao lại mạo hiểm lại vừa cảm ơn tôi vì những chuyện tôi đã làm . Sau đó chúng tôi định ra lại chỗ con đường mà tôi gặp được ông lão chỉ mong sao lại được bắt gặp lại một lần nữa để cảm ơn . Nhưng chờ mãi chờ mãi chả thấy ông lão ấy đâu . Tôi là quyết định cùng mẹ đi hỏi mọi người xung quanh xem ai có biết ông ấy không . Nhưng chả một ai biết về ông lão ấy . Thế là tôi chả gặp được ông lão ấy . Tôi và mẹ thất vọng đi về nhà . Tối hôm đó tôi lại mơ về ông lão đó đang mỉm cười nhìn tôi rồi đi đến tận chân trời . Sáng hôm sau tôi kể lại cho mẹ thì mẹ tôi vui vẻ và nói rằng : “chắc ông lão ấy là ông bụt xuống giúp chúng ta đấy con à , nếu cứ sống lương thiện thì thì khi con gặp khó khăn thì sẽ có một ông bụt xuống giúp mình”.Kể từ ngày hôm đó tình cảm giữa tôi và mẹ chở nên gắn kết hơn bao giờ hết . Và từ đó câu chuyện của tôi đã được lan rộng cho mọi người biết . Đó cũng chính là câu chuyện hoa cúc trắng .
    Các bạn thấy đó mẹ luôn là người tuyệt vời , luôn bên ta , giúp đỡ ta nên các bạn hãy luôn yêu thương , tôn trọng mẹ và hơn hết chính là hãy luôn tận hưởng tất cả thời gian khi còn được bên mẹ nếu không sẽ có lúc các bạn vô cùng hối hận . Đó là những lời khuyên tôi muốn gửi tặng các cậu .
    Đây là chuyện cổ tích”Hoa cúc trắng ” bạn nhé
    okee bạn^^

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới