viết mở bài và kết bài của bài Vội vàng ( nói chung chung thôi ạ )
viết mở bài và kết bài của bài Vội vàng ( nói chung chung thôi ạ )
1 bình luận về “viết mở bài và kết bài của bài Vội vàng ( nói chung chung thôi ạ )”
MB:
“Xuân Diệu là một người của đời, một người ở giữa loài người. Lầu thơ của ông xây dựng trên đất của một tấm lòng trần gian.” (Thế Lữ)
Không đi theo khuôn mòn của thơ cũ, Xuân Diệu lựa chọn thoát khỏi những niêm luật nghiêm ngặt của thơ Đường Luật bằng một con đường mới mẻ, nơi cái tôi và cảm xúc chân thuần của người nghệ sĩ không bị bó buộc bởi bất kỳ nguyên tắc nào. Nguồn nhựa sống của tuổi trẻ và cái rạo rực từ tình yêu nằm trong thơ Xuân Diệu đủ sức để làm lung lay cái khuôn khổ mà thơ xưa đã có tự bao đời. Trong thơ Xuân Diệu, người ta cũng thường thấy hình ảnh mùa xuân. Xuân Diệu đã có những bài thơ nồng nàn, đắm say về mùa xuân. Nổi bật trong đó là tác phẩm “Vội vàng”. Thi phẩm thể hiện tiếng nói của một tâm hồn yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt, nhưng đằng sau đó là cả một quan niệm nhân sinh mới chưa thấy trong thơ ca truyền thống.
KB:
Bài thơ “Vội vàng” là một trong những bông hoa ngát hương khoe sắc thắm đầu mùa. Đứng vững chắc trên nền tảng sự hiểu biết về hồn cốt vốn văn hóa dân tộc. Bài thơ đã đưa ra một quan niệm sống tích cực: Phải biết tận hưởng vẻ đẹp cuộc đời. Hiểu một cách đúng đắn quan niệm này có nghĩa là mỗi người cần phải sống hết mình với cuộc sống hôm nay, sôi nổi chân thành và thiết tha với đời. Chính vẻ đẹp của con người sẽ làm nên vẻ đẹp bất tử cho cuộc đời. Trưởng thành khong đo đếm bằng tuổi tác mà bằng kinh nghiệm, ít nhất tôi thấy mình đã lớn khi hiểu rằng bản thân đừng chỉ biết ngồi than thở nuối tiếc thời gian khong chờ đợi môt ai. Hãy sống vội vàng để tận hưởng, để trân trọng những gì mình đang có
1 bình luận về “viết mở bài và kết bài của bài Vội vàng ( nói chung chung thôi ạ )”