Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, Thoáng con thuyền

Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
a. Đoạn thơ trên trích trong văn bản nào? Tác giả là ai? Nêu hoàn cảnh sáng tác bài thơ?
b. Chỉ ra và phân tích giá trị của biện pháp tu từ có sử dụng trong đoạn thơ?
c. Tình cảm của nhà thơ được bộc lộ như thế nào qua đoạn thơ?

1 bình luận về “Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, Thoáng con thuyền”

  1. a) Đoạn thơ trên trích trong văn bản Quê hương
    Tác giả: Tế Hanh
    Hoàn cảnh sáng tác: bài thơ viết năm 1939, khi Tế Hanh đang học tại Huế trong nỗi nhớ quê hương – một làng chài ven biển tha thiết. Bài thơ được rút trong tập Nghẹn ngào (1939) và sau đó được in trong tập Hoa niên (1945)
    b) BPTT:
    + liệt kê: màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, mùi nồng mặn
    + từ gợi tả: nay xa cách, luôn tưởng nhớ
    + điệp từ: nhớ
    => Tác dụng: Diễn tả chân thực cảm xúc sâu lắng đang cháy bỏng, cồn cào dâng lên trong trái tim, nỗi nhớ của tác giả. Đây chính là lòng thủy chung của tác giả dành cho quê hương.
    c)
    Bốn câu thơ cuối bài cho thấy nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả. Trong xa cách, nhà thơ luôn tưởng nhớ tới quê hương. Niềm thương nỗi nhớ quê hương luôn canh cánh trong lòng. Quê hương luôn hiện lên bằng hình ảnh những con thuyền đánh cá rẽ sóng chạy ra khơi với chiếc buồm vôi , chiếc buồn đã trải qua bao gian lao mưa nắng, như những người dân chài, bằng ấn tượng màu nước xanh của biển, màu bạc của những con cá. Nỗi nhớ đó trào dâng niềm xúc động được thể hiện bằng lời, bằng những cảm giác sâu đậm nhất: Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá. Nếu nhà thơ không có một tình yêu chân thành, sâu nặng đối với quê hương thì không thể qua những câu miêu tả mà thể hiện được tình yêu quê hương sâu sắc như thế. Do đó, cảm xúc của tác giả thể hiện mạnh mẽ qua các hình ảnh, qua cách miêu tả. Qua miêu tả, nhà thơ làm nổi bật cái hồn của làng quê, cho thấy không chỉ qua những gì mà các giác quan thu nhận được mà còn bằng sự cảm nhận từ chiều sâu tâm hồn, vì thế cánh buồm trắng mới hoá thân thành mảnh hồn làng một cách tự nhiên nhất. Sự sáng tạo qua các hình ảnh để bộc lộ cảm xúc trữ tình tha thiết là nét độc đáo của bài thơ này.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới