phân tích câu thơ: Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen ( không chép mạng)
phân tích câu thơ: Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước
Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen ( không chép mạng)
2 bình luận về “phân tích câu thơ: Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen ( không chép mạng)”
– Không gian : hiên vắng trong phòng hẹp vắng lặng hiu hắt
– Người trinh phụ lặng lẽ bước những bước đi nặng trĩu tâm trạng khắc khoải bế tắc và lúng túng , dạo hiên để làm cho tâm hồn thanh thản, tao nhã hơn nhưng ở đây người chinh phụ lại thực hiện nó một cách buồn rầu, hành động dường như không có mục đích
– Hết bước dạo rồi nàng lại rủ rèm xuống cuốn rèm lên để mong chờ người chồng của mình từ phương xa trở về nhưng đó chỉ là sự chờ đợi trong vô vọng
=> tâm trạng lẻ loi cô đơn đợi chờ và khao khát được đoàn tụ gia đình
Hình ảnh đầu tiên hiện lên qua câu thơ chính là hình dáng ngóng đợi, chờ trông của người chinh phụ. Đó là sự chờ đợi trong vô vọng. Dường như người chinh phụ nhớ nhung chồng đến mức không thể ngồi yên mà phải “dạo hiên vắng”, sự lặp di lặp lại như một nỗi niềm mong mỏi kéo dài từ ngày này qua tháng nọ. Nhưng điều đó lại diễn ra trong âm thầm, “từng bước” thể hiện sự nẹ nhàng, tĩnh lặng dường như không muốn ai biết. Hết đứng lại ngồi, người chinh phụ như bị giằng xé bởi nội tâm của mình. Tính từ “vắng”, “thưa” càng tô đậm sự lẻ loi, cô độc của người chinh phụ. Từ đó thể hiện sự đồng cảm, thương xót cho số phận người con gái ấy. Với nghệ thuật mượn cảnh để nói lên tâm trạng, nhà thơ đã vô cùng xuất sắc khi khắc hoạ thành công sự khắc khoải của người chinh phụ chờ chồng.
“Dạo hiên vắng thầm gieo từng bướcNgồi rèm thưa rủ thác đòi phen.”