nói về khổ thơ thứ nhất bài thơ “nói với con” có ý kiến cho rằng ” những người con đồng mình ko chỉ đc sinh ra và lớn lên tro

nói về khổ thơ thứ nhất bài thơ “nói với con” có ý kiến cho rằng ” những người con đồng mình ko chỉ đc sinh ra và lớn lên trong tình yêu của cha mẹ mà tâm hồn của họ còn đc nuôi dưỡng bằng vẻ đẹp của chính quê hương đồng mình ” bằng một đoạn văn ( khoảng 12 câu ) theo pp diễn dịch hãy làm rõ sự nuôi dưỡng tâm hồn con người của quê hương đồng mình – cội nguồn sinh dưỡng thứ hai của mỗi người ( có sử dụng một câu phủ định và thành phần biệt lập chỉ rõ

1 bình luận về “nói về khổ thơ thứ nhất bài thơ “nói với con” có ý kiến cho rằng ” những người con đồng mình ko chỉ đc sinh ra và lớn lên tro”

  1. Nói về khổ thơ thứ nhất bài thơ “Nói với con” ( sáng tác 1980 ) có ý kiến cho rằng ” những người con đồng mình không chỉ được sinh ra và lớn lên trong tình yêu của cha mẹ mà tâm hồn của họ còn được nuôi dưỡng bằng vẻ đẹp của chính quê hương đồng mình”. Ý kiến này đã được tác giả Y Phương chứng minh trong các câu thơ tiép theo của khổ thơ thứ nhất (Người đồng mình yêu lắm con ơi/ Đan lờ cài nan hoa/ Vách nhà ken câu hát). Ba câu thơ trên là lời thủ thỉ tâm tình của người cha, người cha đó nói với con rằng con không chỉ lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ mà còn lớn lên trong sự đùm bọc, che chở của quê hương. Nhà thơ đã sử dụng cụm từ “người đồng mình” để chỉ những người sống trên cùng một mảnh đất, cùng một quê hương. Đó là cách gọi mộc mạc, giản dị nhưng lại ẩn chứa tình cảm mến yêu, tự hào về con người quê hương. Viết về cuộc sống lao động của con người quê hương, nhà thơ Y Phương đã có những sáng tạo độc đáo: “Đan lờ cài nan hoa – Vách nhà ken câu hát”. Đây đều là những công việc quen thuộc của làng quê như đan lờ, bắt cá, ken vách dựng nhà. Các động từ “ken, cài” đã diễn tả cụ thể công việc đó đồng thời cho thấy sự đoàn kết, gắn bó của người đồng mình qua cuộc sống cần cù, vui tươi, chăm chỉ. Không chỉ như vậy, tác giả đã ngợi ca cuộc sống lao động vui tươi bằng lối sống nghĩa tình của quê hương mình (Rừng cho hoa/ Con đường cho những tấm lòng) Chỉ với 2 hình ảnh nhân hoá kết hợp với điệp từ “cho”. Tác giả đã làm nổi bật vẻ đẹp của núi rừng quê hương, gợi sự giàu có, hào phóng của thiên nhiên với lối sống nghĩa tình, gắn bó, che chở đùm bọc lẫn nhau. Từ đó, tâm hồn của người con sẽ có thêm sự bao dung, chở che như của núi rừng quê hương vậy. Về nghệ thuật, tác giả đã sử dụng thành công biện pháp nhân hoá kết hợp với điệp từ thật đặc sắc. 
    * In đậm: Thành phần biệt lập phụ chú
    * Gạch chân: Câu phủ định ( mang nghĩa khẳng định )

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới