talk about your hometown. What do you like about your hometown? 150 từ thui nha

talk about your hometown. What do you like about your hometown?
150 từ thui nha

2 bình luận về “talk about your hometown. What do you like about your hometown? 150 từ thui nha”

  1.   Every human being has a beautiful time, a childhood associated with our homeland. Rm, too, is a child who grew up in a rural area, but he prefers a rural environment. Because in the countryside, there are many trees, shade and many folk games. I like the bamboo shoots growing next to the small village, like the banyan tree at the top of the eye shadow communal house. The banyan tree can shade a large area, so there are many children playing under the banyan tree. I love the laughter of the children, a happy and warm laugh. Everything would be perfect if technology didn’t develop too much, people have started using electronic devices and forgot about childhood games, using motorbikes to release dust into the environment, Or cut down trees to build roads. People also began to lose consciousness, no longer keeping nature as green as before. I hope everything will soon return to the way it used to be, where the homeland is filled with laughter.
    Dịch:
      Mỗi con người ai cũng có những khoảng thời gian đẹp đẽ, một tuổi thơ gắn liền với quê hương bao là của chúng ta. Rm cũng vậy, là một đứa con lớn lên ở vùng miền nông thô, nhưng em lại thích ở môi trường nông thôn hơn. Bởi ở nông thôn, có nhiều cây xanh, bóng mát và nhiều trò chơi dân gian. Em thích những bụi tre măng mọc bên xóm nhỏ, thích đến cây đa ở ngay đầu đình bóng mắt. Đa có thể che mát cả một vùng rộng lớn nên có rất nhiều đam trẻ con nô đùa dưới cây đa. Em thích cả tiếng cười đùa vui vẻ cuẩ bọn trẻ, một tiếng cười hạnh phúc và ấm áp. Mọi thứ đều hoàn hảo nếu như công nghệ không phát triển quá mức, mọi người đã bắt đầu sử dụng những thiết bị điện tử mà quên đi những trò chơi tuổi thơ còn năm nào, sử dụng xe máy thả khói bụi ra môi trường, hay chặt cây xanh để xây đường. Mọi người cũng bắt đầu mất ý thức, không còn giữ được thiên nhiên trong xanh như trước nữa. Em mong mọi thứ sẽ sớm trở lại như ngày xưa, nơi quê hương rộn ra tiếng cười.
     

    Trả lời
  2. đoạn văn tiếng anh
    I was born and raised in a coastal fishing village. Childhood is associated with rivers, the smell of salt, the smell of the sea. Here, the scenery is beautiful, simple and peaceful, always with open arms to welcome the children back from abroad.
    My locality, a small fishing village on the coast of the Mekong Delta, is large and airy. During the day, the cool breeze from the sea blows in, sitting on the porch knitting fishing nets with my mother and feeling every breath of the sea breeze in my hair, a feeling of peace is nowhere to be found. My countryside, the most beautiful is at dawn, when the sun begins to turn the night curtain and wake up, the sea surface turns from mysterious black to gentle blue, the waves crash shore, white foam. To the east, the fiery sun rose from the sea, the whole sky was dyed orange yellow and pink. A beam of light slowly shone down on the golden sands. In the distance, the boats of the relatives returned after a night of fishing, the sails imprinted with sunlight reflected on the sea surface looked so poetic, the village scene at that time was no different from a lyrical watercolor painting. Occasionally, a few photographers come to visit the village, everyone has to take a picture of the dawn before leaving with peace of mind. The dawn here is very strange, unlike the dawn in other sea areas, the dawn starts earlier but lasts a long time and the boats come back like a new festival. Far away from the boats, close your eyes and listen to the sound of waves crashing and the wind, the sound of birds somewhere like a love song of a familiar homeland. My father moved the full boxes of fish and shrimp he caught last night, he was still salty with the taste of sea salt. That’s the people of the fishing village, simple, rustic but sincere. Father praises their hometown for being so beautiful, people from the mainland can see a bright sunrise with sails, people from the sea look in and see a peaceful countryside starting to wake up, mothers and sisters go out to pick up their husbands and children from fishing. , the sun shines on the golden face and full of love, that’s how beautiful it is!

    My hometown is so simple and peaceful, every morning watching the brilliant sunrise has made my heart full of energy and how relaxed my soul is. I love the fishing village

    đoạn văn bằng tiếng việt
    Em sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển. Tuổi thơ gắn liền với sông nước, mùi của muối, mùi của biển khơi. Nơi đây khung cảnh đẹp đẽ, giản dị và thật yên bình, luôn dang rộng vòng tay đón những người con xa xứ quay về.
    Địa phương em, một làng chài nhỏ ở ven biển đồng bằng sông Cửu Long, không gian rộng lớn và thoáng đãng. Ban ngày gió từ biển thổi vào mát rượi, ngồi ở ngoài hiên nhà đan lưới đánh cá cùng mẹ mà cảm nhận từng hơi gió biển luồn vào tóc, cảm giác yên bình không nơi đâu có được. Vùng quê của em, đẹp nhất là vào những buổi bình minh lên, khi mà mặt trời bắt đầu lật tấm màn buổi đêm và thức dậy, mặt biển chuyển từ màu đen huyền bí về với màu xanh hiền hòa, những con sóng vỗ vào bờ, sủi bọt trắng xóa. Phía đằng Đông, ông mặt trời rực lửa nhô lên từ mặt biển khơi, cả một vùng trời nhuộm màu vàng cam, gơn ánh hồng. Một luồng ánh sáng từ từ tỏa chiếu xuống những bãi cát vàng. Xa xa, những con thuyền của bà con đã trở về sau một đêm đánh bắt, cánh buồm in ánh nắng hắt lên mặt biển nhìn thật thơ mộng, khung cảnh làng quê lúc ấy không khác gì một bức tranh thủy mặc trữ tình. Thỉnh thoảng cũng có vài bác nhiếp ảnh gia đến ghé thăm làng, ai cũng phải chụp được một tấm ảnh bình minh mới yên tâm ra về. Bình minh nơi đây lạ lắm, không như bình minh ở các khu biển khác, bình minh bắt đầu sớm hơn nhưng lại kéo dài rất lâu và những chiếc thuyền đổ về tựa như một ngày hội mới. Thoáng xa xa những con thuyền, nhắm mắt lại nghe tiếng sóng vỗ rì rào và tiếng gió, tiếng chim đâu đó như một bản tình ca của quê hương thân thuộc, mở mắt đã thấy thuyền cha cập đến bến. Cha mình trần chuyển những thùng tôm cá đầy ắp đánh được đêm qua, người vẫn còn mặn mòi vị muối biển. Con người làng chài là thế, chất phác, mộc mạc mà chân thành. Cha khen quê mình đẹp quá, người từ đất liền nhìn ra thấy bình minh rực rỡ cánh buồm, người từ biển nhìn vào lại thấy cả một vùng quê yên bình bắt đầu thức giấc, những chị mẹ ra đón chồng con đi đánh bắt về, ánh nắng hắt vào mặt vàng óng và đượm tình, thế mới thật là đẹp!
    Vùng quê em giản dị và yên bình là thế, mỗi sáng ngắm cảnh bình minh rực rỡ đã thấy lòng tràn đầy năng lượng và tâm hồn thư thái biết bao nhiêu. Em rất yêu làng chài.
    tớ viết không hay lắm mong bạn thông cảm 
    hminhdangpk2011

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới