Mẹ là ngọn gió đưa êm Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
Lòng mẹ như bát nước đầy Mai này khôn lớn, ơn này tính sao.
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ Năm canh dài, mẹ thức đủ năm canh.
“Những ngôi sao thức ngoài kia Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con. Đêm nay con ngủ giấc tròn Mẹ là ngọn gió của con suốt đời” .
Mỗi nhà văn đến với nghề viết bằng một con đường riêng và đề tài mà họ chọn cũng vậy. Nhưng trong tiềm thức của mỗi người viết , chắc chắn luôn có hình bóng của một người mẹ . Mẹ của em vẫn mãi mãi là người mẹ tuyệt vời nhất trên thế gian này.
Người mẹ ấy sẽ đi vào những trang viết, khi trực tiếp lúc gián tiếp, khi là một số phận, lúc là bóng dáng của một nhân vật mà họ yêu thương. Có lẽ đúng như ai đó từng nói, người mẹ như một mạch nguồn văn chương, nơi bắt đầu của những kiệt tác .
Mẹ là người đảm đang, tháo vác nhất. Hàng ngày mẹ không chỉ chăm lo cho em mà mọi công việc trong gia đình mẹ đều chăm lo chu toàn, hàng ngày mẹ nấu cơm cho cả gia đình, sáng sớm lại gọi em dậy đi học, sau khi chuẩn bị cơm nước, quần áo và đưa em đi học thì mẹ lại đi làm.
Mẹ em là người rất hiền, những khi em mắc lỗi, mẹ không đánh, không mắng chửi. Mẹ ân cần giảng giải phân tích cho em từng chi tiết, từng lỗi sai, để em có cái nhìn đúng hơn, cách tư duy đúng hơn. Mẹ nói, mẹ không cần em phải là một học sinh giỏi. Mẹ muốn em dần dần trưởng thành trong môi trường giáo dục. Mẹ muốn em nhận thấy sự quan trọng của việc học, muốn để em biết điều gì nên học trong cuộc sống, điều gì là cần thiết với em.
Em cảm thấy thật hạnh phúc khi sống trong tình yêu thương của mẹ .
Người sinh ra tôi, người nuôi lớn tôi thành người thành tài thì mọi người nghĩ đó là ai? Đối với tôi, dù có là ai đi chăng nữa thì người tôi trận trọng nhất vẫn là người mẹ đã gánh vác cả gia đình tôi.
Mẹ tôi năm nay khoảng hơn bốn mươi tuổi. Mẹ tôi có khuôn mặt hình trái xoan, nhìn trẻ trung lắm. Dáng người không gầy cũng không mập quá, mẹ tôi như thế nào thì tôi cũng thấy mẹ đẹp. Mái tóc thưa thớt của mẹ và dài đen mượt mà được mà kẹp gọn ở sau gáy. Đôi mắt mẹ thể hiện rõ cảm xúc hay tâm trạng. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy là tôi có thể biết mẹ vui hay buồn rồi. Mẹ tôi có một nước da trắng hồng tự nhiên rất đẹp. Đôi môi khô ráp, tôi nhìn mà tôi sót lắm. Đôi tay mẹ thô ráp, khổ cực để nuôi tôi học hành. Mẹ hay mặc những bộ quần áo giản dị, bình dân bởi vì mẹ tôi không có tính khoe khoan. Mỗi lần tối muộn, mẹ đi làm về nhưng vẫn luôn luôn là người làm hết việc này đến việc nọ, tôi thừa biết mẹ đang mệt mỏi. Mẹ tôi là một người thực sự tuyệt vời. Những lúc sai mẹ sẽ không mắng mà chỉ ân cần khuyên nhủ. Tính mẹ tôi khá là dễ nhưng dù sao mẹ tôi đã rất tuyệt.
Mẹ tôi là thế đấy. Đơn giản về ngoại hình và tính cách nhưng luôn là nữ anh hùng trong lòng tôi. Tôi sẽ cố gắng học tập để thành công. Chắc chắn tôi sẽ không để mẹ chịu khổ mãi được.
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la.
Mai này khôn lớn, ơn này tính sao.
Năm canh dài, mẹ thức đủ năm canh.
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời” .