MẸ Vứt bỏ hết hư danh lên lũ làm người Chiều nay con vội vã chân trần về thương mẹ Thì ra no đòn phận người về húp chén canh

MẸ
Vứt bỏ hết hư danh lên lũ làm người
Chiều nay con vội vã chân trần về thương mẹ
Thì ra no đòn phận người về húp chén canh dền vẫn là đứa trẻ
Cắn trái cà làm đôi mà toe toét trêu đùa
Vứt hết hão huyền của những cuộc được thua
Chẳng mang theo gì chỉ dắt tay đứa ngày xưa bỏ làng không ngoái lại
Đưa nó về để thấy bao ngang trái
Đều tan theo tiếng mẹ cười
Xin lỗi mẹ thật nhiều mẹ ơi
Bởi những huênh hoang của đứa ôm văn chương ủ mộng
Cho đi lòng tin và nhận về phạc phờ để sống
Con mẹ đâu biết tự thương mình
Nay mệt mỏi đời đàn bà muốn về trong lặng thinh
Không dám kể cho mẹ nghe những gian truân trôi trên tóc
Bởi dầu con có đẹp xinh tài hoa giàu sang mẹ cũng khóc
Mẹ cũng đã già nua để oán thán ông trời
Xin lỗi mẹ thật nhiều mẹ ơi
Bởi chỉ khi gặp bão giông con mới rũ buồm về neo vịnh
Khi nuốt đủ đa đoan phận mình con mới ngừng nghênh chiến
Về côi cút trong đống rơm như cún như gà
Chiều nay về thương mẹ mới hiểu khổ đau đã đi qua
Chân lấm đầu trần gánh máu đào về trả mẹ
Giờ con chẳng khác gì đứa lên năm cố té
Vào yêu thương cho thuê thoả phận người
(Phạm Thiên Ý)
Thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1: Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào? (1đ)
Câu 2: Theo văn bản, vì sao người con Không dám kể cho mẹ nghe những gian truân trôi trên
tóc?(1đ)
Câu 3: Em hiểu như thế nào về ý nghĩa các câu thơ sau: (1.5đ)
Chiều nay về thương mẹ mới hiểu khổ đau đã đi qua
Chân lấm đầu trần gánh máu đào về trả mẹ
Giờ con chẳng khác gì đứa lên năm cố té
Vào yêu thương cho thuê thoả phận người
Câu 4: Theo em, vì sao tác giả cho rằng bao ngang trái/ Đều tan theo tiếng mẹ cười ? (1.5đ

1 bình luận về “MẸ Vứt bỏ hết hư danh lên lũ làm người Chiều nay con vội vã chân trần về thương mẹ Thì ra no đòn phận người về húp chén canh”

  1. 1. Thể thơ Tự do
    2. người con Không dám kể cho mẹ nghe những gian truân trôi trên tóc vì “con có đẹp xinh tài hoa giàu sang mẹ cũng khóc/ Mẹ cũng đã già nua để oán thán ông trời”
    3. Các câu thơ thể hiện sự tháu hiểu của người con về những nỗi vất vả, nhọc nhằn của người mẹ. Có thương mẹ mới hiểu hết những khổ đau mà mẹ phải trải qua để nuôi ta khôn lớn. Và càng thấu hiểu, người con lại càng muốn báo đáp lại công ơn to lớn ấy. 
    4. tác giả cho rằng “bao ngang trái/ Đều tan theo tiếng mẹ cười” vì sau tất cả những sai lầm, xốc nổi của tuổi trẻ, đứa con nhận ra mình dù thế nào cũng vẫn chỉ là đứa trẻ của mẹ. Cuộc đời ngoài kia dạy nó khôn lớn, cho nó những cái đòn roi đau đớn, nhưng tất cả vẫn còn có mẹ. Người con nhận ra bao hão huyền, vất vả, lo toan của cuộc đời đều không quan trọng bằng còn mẹ ở bên. Thật may mắn khi cuộc đời này còn mẹ để chở che, vỗ về như đứa trẻ dại.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới