Ngôn chí bài 11 (Cỏ xanh) Cỏ xanh cửa dưỡng để lòng nhân, Trúc rợp hiên mai quét tục trần. Nghiệp cũ thi thư hằng một chức, D

Ngôn chí bài 11 (Cỏ xanh)
Cỏ xanh cửa dưỡng để lòng nhân,
Trúc rợp hiên mai quét tục trần.
Nghiệp cũ thi thư hằng một chức,
Duyên xưa hương hoả tượng ba thân (*).
Nhan Uyên (**) nước chứa bầu còn nguyệt,
Ðỗ Phủ(***) thơ nên bút có thần.
Nợ quân thân chưa báo được,
Hài hoa còn bợn dặm thanh vân.
giúp mik viết dàn ý ạ

1 bình luận về “Ngôn chí bài 11 (Cỏ xanh) Cỏ xanh cửa dưỡng để lòng nhân, Trúc rợp hiên mai quét tục trần. Nghiệp cũ thi thư hằng một chức, D”

  1. A. Mở bài
    – Giới thiệu tác giả, tác phẩm
    – Khái quát nội dung và đoạn thơ
    – Khái quát vấn đề
    B. Thân bài
    1. Bức tranh thiên nhiên
    Nguyễn Trãi đã mở ra trước mắt độc giả một bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thanh tao mà qua đó chúng ta cũng thấy được khuynh hướng cảm hứng thiên nhiên.
    – Câu thơ toát lên vẻ thanh cao, một lối sống gần gũi, hài hòa với thiên nhiên của Nguyễn Trãi đó là nuôi cỏ ở cửa để dưỡng lòng nhân. 
     – Khung cảnh thiên nhiên gần gũi với mái nhà đơn sơ, cỏ mọc trước sân nhà, hai bên là hàng trúc rủ bóng gợi được cái thanh tao, bình dị trong cảm xúc của độc giả.
    2. Cái duyên trong suốt ba kiếp từ quá khứ đến hiện tại và tương lai
    – Ông tuy về ở ẩn những vẫn trung thành với cái nghiệp duyên đó cho đến cuối đời vừa để nói lên tâm trạng, cốt cách thanh cao, tâm hồn hòa mình với thiên nhiên.
    –  Ông cũng thể hiện cái nhìn của mình về cuộc đời, về những kẻ chỉ hám danh lợi mà bán đứng cha mẹ, vua và đất nước.
    C. Kết bài
    – Đánh giá chung

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới