ĐỌC VĂN BẢN SAU VÀ TRẢ LỜI CÂU HỎI:
Tối hết cả, con đường thăm thẳm ra sông, con đường qua chợ về nhà, các ngõ vào làng lại sẫm đen hơn nữa. Giờ chỉ còn ngọn đèn con của chị Tí, và cái bếp lửa của bác Siêu chiếu sáng một vùng đất cát; trong cửa hàng, ngọn đèn của Liên, ngọn đèn vặn nhỏ, thưa thớt từng hột sáng lọt qua phên nứa. Tất cả phố xá trong huyện bây giờ thu nhỏ lại nơi hàng nước của chị Ti. Thêm được một gia đình bác xẩm ngồi trên mạnh chiếu, cái thau sắt trăng đề trước mặt, nhưng bác chưa hát vì chưa có khách nghe.
Chị Ti phe phẩy cành chuối khô đuổi ruồi bò trên mấy thức hàng, chậm rãi nói:
– Giờ muộn thế này mà họ chưa ra nhỉ?
Chị muốn nói mấy chú lính trong huyện, mấy người nhà của cụ thừa, cụ lục là những khách hàng quen của chị. Bác Siêu đáp vẫn vơ.
– Hôm nay trong ông giáo cũng có tổ tôm. Dễ họ không phải đi gọi đâu.
Vợ chồng bác xẩm góp chuyện bằng mấy tiếng đàn bầu bần bật trong yên lặng. Thằng con bò ra đổi. ngoài manh chiếu, nghịch nhặt những rác bẩn vùi trong cát bên đường. Chừng ấy người trong bỏng tôi mong đợi một cái gì tươi sáng cho sự sống nghèo khổ hằng ngày của họ. (trích Hai đứa trẻ)
CÂU HỎI:tâm hồn những người lao động ở đây đáng trân trọng vì sao?
1 bình luận về “ĐỌC VĂN BẢN SAU VÀ TRẢ LỜI CÂU HỎI: Tối hết cả, con đường thăm thẳm ra sông, con đường qua chợ về nhà, các ngõ vào l”