Mình mặc áo rách băn khoăn, Tay thời dắt mẹ dời chân lên đường. Xa khơi cách mấy dặm trường, Ba bốn ngày

Mình mặc áo rách băn khoăn,

Tay thời dắt mẹ dời chân lên đường.

Xa khơi cách mấy dặm trường,

Ba bốn ngày đường vừa tới ngã ba.

Hay đâu gặp một cụ già,

Phơ phơ đầu bạc, lòng hoà thương ôi.

Phạm Công trông thấy bùi ngùi:

Xin ông quay lại ta ngồi nói năng.

Nói cùng ông cụ cho chăng

Ba ngày ngồi đợi thung thăng cũng là..

Chẳng ngờ ông cụ đi qua,

Kêu xin bớt miệng cho ta ăn cùng.

Phạm Công nghe nói động lòng,

Cho cơm ông cụ ăn xong đoạn rồi.

(Trích Phạm Công Cúc Hoa, Nhiều tác giả, Kho tàng truyện Nôm khuyết danh tập 2,

NXB Văn học 2000, tr

Qua nhân vật Phạm Công, tác giả muốn thể hiện truyền thống tốt đẹp nào của con

người Việt Nam?

Câu 6. Nhận xét về cách thức sử dụng ngôn ngữ của tác giả dân gian qua đoạn trích trên.

Rút gọn

1 bình luận về “Mình mặc áo rách băn khoăn, Tay thời dắt mẹ dời chân lên đường. Xa khơi cách mấy dặm trường, Ba bốn ngày”

  1. Truyền thống: tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách
    Câu 6:
    Ngôn ngữ dân gian được vận dụng khéo léo qua những cách nói mộc mạc “băn khoăn, bùi ngùi, thung thăng…”. ngôn ngữ dân gian còn nằm ở cách kể, cách diễn xuôi câu chuyện về tấm lòng cảu Phạm Công. 

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới