sau:
Tháng năm trong làng đã mùa gặt
Lòng dân sung sướng thóc mênh mông
Có người đi lính, hiền như đất
Mùa hạ tưng bừng, thương núi sông
Một sớm mang về tin xuất trận
Vội vàng súng đạn, nao nức lòng
Ai về nhắn hộ cho thôn xóm
Một đi là hẹn chẳng về không
Mùa thu thây giặc chất sông núi
Mùa hạ thây giặc phơi đầy đồng
Ai về cấy lúa trồng bông
Cho lúa mau tốt, cho bông được mùa
Trưa hè rụng lá bàng khô
Tôi đi ra trận nghe hò bốn phương
Súng ơi!
Súng đã theo tôi mùa thu
Súng đi với tôi mùa hạ
Theo tôi diệt hết quân thù
Tôi nhớ thương người bạn cũ
Miệng cười mắt nhắm nghìn thu
(Chính Hữu, trích Tháng năm ra trận, Đầu súng trăng treo, NXB Văn học, Hà Nội, 1972)
Khoanh tròn vào chữ cái đứng trước phương án trả lời đúng cho các câu hỏi từ 1 đến 7:
Câu 1: Văn bản được viết theo thể thơ:
A. Tự do
B. Ngũ ngôn
C. Thất ngôn
D. Bốn chữ
Câu 2: Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ Có người đi lính, hiền như đất là:
A. Đối lập
B. Nhân hóa
C. Ẩn dụ
D. So sánh
Câu 3: Tác giả đã sử dụng kết cấu gì trong đoạn thơ Mùa thu thây giặc chất sông núi / Mùa hạ thây giặc phơi đầy đồng
A. Đối đáp
B. Đối xứng
C. Song hành
D. Đối lập
Câu 4: Xuất thân của những người lính trong bài thơ là gì?
A. Nông dân
B. Công nhân
C. Trí thức
D. Địa chủ phong kiến
Câu 5: Chủ thể trữ tình đã gợi ra điều gì về cụm từ hiền như đất trong câu thơ Có người đi lính hiền như đất
A. Những người nông dân hiền lành, chất phác như đất mẹ, nay phải bỏ quê nhà để lên đường tòng quân đánh giặc bảo vệ quê hương, đất nước
B. Những người lính hiền như đất mẹ
C. Những người nông dân hy sinh, trở về với đất mẹ thiêng liêng
D. So sánh những người nông dân hiền giống như những người lính đã phải hy sinh trở về với đất mẹ
Câu 6: Với khổ thơ cuối, hình ảnh cây súng đuộc ẩn dụ nhằm mục đích như thế nào?
A. Súng được xem như người bạn đồng hành người lính trong công cuộc đấu tranh chống giặc ngoại xâm
B. Súng biểu trưng cho sự chiến tranh
C. Không có súng người lính không thể chiến đấu
D. Súng được xem như kẻ thù vì tạo ra chiến tranh
2 bình luận về “sau: Tháng năm trong làng đã mùa gặt Lòng dân sung sướng thóc mênh mông Có người đi lính, hiền”