Viết bài văn cảm nhận của em về đoạn thơ sau: Em hãy về khép lại nửa tháng tư Nụ Phượng non chần chừ chưa muốn nở Câu thơ an

Viết bài văn cảm nhận của em về đoạn thơ sau:
Em hãy về khép lại nửa tháng tư
Nụ Phượng non chần chừ chưa muốn nở
Câu thơ anh vẫn còn đang viết dở
Nắng thẹn thùng nào đâu nỡ hanh hao.
Em hãy về nhóm lại những khát khao
Như bữa ấy hôm nào ta hò hẹn
Dòng lưu bút nét mực xanh e thẹn
Ngước mắt nhìn len lén nón nghiêng che.

1 bình luận về “Viết bài văn cảm nhận của em về đoạn thơ sau: Em hãy về khép lại nửa tháng tư Nụ Phượng non chần chừ chưa muốn nở Câu thơ an”

  1. Trong cuộc đời, chúng ta luôn trải qua những thăng trầm, những lúc bồi hồi, những giây phút tưởng chừng như không thể vượt qua. Nhưng dường như, bất kỳ ai trong chúng ta cũng có một điều gì đó, một nơi nào đó, một khoảng thời gian nào đó mà chúng ta luôn nhớ mãi không quên, dù cho đã trải qua bao nhiêu thăng trầm và bất kỳ điều gì trong cuộc sống đã đến với mình.
    Và đoạn thơ “Em hãy về khép lại nửa tháng tư” của nhà thơ Tản Đà chính là một trong những bài thơ đó. Bài thơ ngắn nhưng chứa đựng một cảm xúc sâu sắc, đầy tình cảm và nghĩa khích, đã lưu lại trong lòng tôi nhiều năm.
    Từ đầu bài thơ, chúng ta đã nhận thấy một điều gì đó đang bị ngưng trệ, nửa tháng tư đã đến nhưng Nụ phượng non vẫn chưa muốn nở. Đó là hình ảnh của một điều gì đó đang chờ đợi, mong chờ, hy vọng và hạnh phúc. Tôi nhớ về những ngày tôi cũng như bao người khác, khi cũng từng mong chờ và hy vọng, mong muốn điều gì đó đến với mình, mong chờ cho một điều gì đó mà chúng ta đang hy vọng sẽ nở hoa.
    Câu thơ tiếp theo “Câu thơ anh vẫn còn đang viết dở” càng làm tôi cảm thấy thương cảm hơn. Như một tác giả đang viết một cuốn tiểu thuyết, đang xây dựng một nhân vật, nhưng lại bị ngắt quãng khiến cho cuốn tiểu thuyết đó không bao giờ được hoàn thành, đôi khi đó là một điều đáng tiếc và đau lòng. Có lẽ tác giả cũng như chúng ta, tôi và bạn, đã từng có những ý tưởng, dự định, kế hoạch mà cuối cùng lại không thể hoàn thành. Và đó cũng là một trong những đau đớn của cuộc sống.
    Tôi bất ngờ với sức mạnh của bài thơ này. Một câu thơ đơn giản, nhưng lại chứa đựng rất nhiều cảm xúc và thông điệp sâu sắc. Bài thơ mang đến cho tôi cảm giác rất tình cảm và sâu sắc, khiến tôi không thể ngừng suy nghĩ về những ý nghĩa mà nó mang lại.
    Thật khó để không bị mê hoặc bởi những câu thơ như thế này. Với tôi, đoạn thơ trên đưa ta đến với một thế giới đầy ấm áp và tình cảm. Đó là sự kết hợp giữa những cảm xúc tươi vui, đam mê và khát khao của tuổi trẻ. Những nụ hoa phượng chưa nở là biểu tượng cho những khát khao, ước mơ của chúng ta, những điều chúng ta muốn làm trong cuộc sống này.
    Nhưng đó là chỉ một phần của bài thơ, đoạn thơ tiếp theo lại nhắc nhở chúng ta về những điều quan trọng, những giá trị thực sự trong cuộc sống, những điều mà chúng ta không nên quên. Những kỷ niệm tươi đẹp, những thời gian ấm áp cùng bạn bè và người thân, những giây phút chúng ta có thể sống và thở cùng thiên nhiên. Bài thơ giúp chúng ta nhìn nhận lại giá trị của cuộc sống và nhắc nhở rằng, trong cuộc sống này, không có gì quan trọng hơn những kỷ niệm và những thời gian đẹp bên nhau.
    Đoạn thơ còn lại là lời mời gọi, lời động viên của tác giả, kêu gọi chúng ta hãy quay trở lại với những khát khao, ước mơ và niềm đam mê của mình. Chúng ta hãy nhìn lại những ngày đẹp, những kỷ niệm tươi đẹp của tuổi trẻ và tiếp tục bước đi với đam mê, tinh thần kiên trì và không ngừng nỗ lực để đạt được những ước mơ của chúng ta.
    Trong mỗi chúng ta, luôn tồn tại những ký ức đẹp, những lời hứa và khát khao. Những thứ tưởng chừng như đã phai nhạt vẫn luôn ẩn sâu trong tim. Những chi tiết nhỏ nhặt ấy vẫn còn sống động dù thời gian đã trôi qua bao nhiêu. Đoạn thơ “Em hãy về” đã gợi lại trong tôi những ký ức đó. Những hình ảnh ngày nào vẫn rực rỡ trong tâm trí, như nụ phượng non chần chừ chưa muốn nở, câu thơ anh vẫn còn đang viết dở, nắng thẹn thùng nào đâu nỡ hanh hao. Tất cả những cảm xúc đó lại hiện về trong lòng tôi.
    Tôi nhớ về những ngày còn đi học, khi bạn bè cùng nhau tập thơ, viết tạp văn. Có những bài tập vở được viết ra với nét mực xanh e thẹn, lưu lại những chia sẻ, tâm sự của mỗi người. Những lời hứa hẹn của tuổi trẻ cũng dần được lãng quên, khi cuộc sống trở nên ngột ngạt và khắc nghiệt hơn. Nhưng đoạn thơ này lại nhắc nhở chúng ta rằng, không nên bỏ lỡ những giây phút đẹp nhất của cuộc đời. Chúng ta cần nhớ lại những khát khao, những giấc mơ đã từng nuôi dưỡng chúng ta. Chúng ta cần nhóm lại, tìm về với những người thân, bạn bè, và tái hiện lại những kỷ niệm đẹp nhất.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới