Đọc đoạn trích:
Những ngày cuối năm này, tôi chợt thấy Sài Gòn bình yên đến lạ. Một năm cũ sắp qua đi, người ta cho mình cái cớ để sống chậm lại, để hoài niệm, để suy tư vê được và mất. Sài Gòn là chứng nhân của bao nhiêu cuộc đời, bao nhiêu cuộc tình, bao nhiêu cuộc mưu sinh. Mỗi ngày Sài Gòn đón nhiều người đến và cũng có nhiều người rời bỏ Sài Gòn mà đi. Người đến thì khen thành phổ phát triển và người đi thì tặc lưỡi chê Sài Gòn quả xô bồ, ồn ã. Thế nhưng, bất chấp mọi lẽ ghét thương. Sài Gòn vẫn bao dung với hết thảy mọi người. Là lựa chọn, là quê hương thứ hai của biết bao con người, trong đó có tôi.
Những ngày cuối năm này, tôi gác lại công việc, gọi cho vài đứa bạn thân ngồi bên nhau bên ly cà phê thơm nồng của một sáng Sài Gòn. Hàn huyện và cười với nhau trong những câu chuyện cũ, để thêm trân trong những mối quan hệ thâm tình mà mình có được. Một năm sắp qua đi, Sài Gòn thêm một tuổi. Trong sự xa hoa, hiện đại bậc nhất vẫn còn đó bóng dáng cổ kính của thời gian. Những hàng cổ thụ rợp bóng, những nhà thờ, công trình kiến trúc cũ rêu phong… Đi ngang qua những nơi chốn đó, tôi tưởng chừng như thời gian ngưng đọng lại. Đâu phải người ta chọn Sài Gòn vì ưa thích xô bồ. Với riêng tôi, chọn ở lại vì chẳng có nơi nào bình yên và gần gũi hơn thành phố này. Những con hẻm sâu hun hút, những quán cà phê cũ kĩ, một góc công viên chiều nhạt nắng… Có những thứ nhỏ nhặt như thế nhưng đã thẩm sâu vào máu thịt mất rồi.Sài Gòn cuối năm đẹp và chộn rộn hẳn lên. Người ta trang đẹp nhà cửa. Và người ta cũng dọn dẹp những nỗi muộn phiền trong lòng để đón chào một năm mới sắp đến. Trên những ban công, những nụ hoa đã khoe sắc. Nhiều người vẫn tận dụng khoảng không ít ỏi để trồng cây, để cho mình một chút thong dong trong những ngày bận bịu. Mà trong cái nắng mới tinh khôi, những cành cây vươn mình trổ sinh hoa trái. Sài Gòn đẹp và bình yên như thế đấy!
(Trích Thành phố bình yên, Trịnh Nhã Ý, dẫn theo tạp chí Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, số 579 bộ mới ngày 02-01-2020)
Trả lời các câu hỏi sau:
thận Câu 1. Theo tác giả, điều gì chứng tỏ “trong sự xa hoa, hiện đại bậc nhất” thì Sài Gòn “vẫn còn đó bóng dáng cổ kính của thời gian,
Câu 2. Theo bài viết, Sài Gòn cuối năm đẹp hẳn lên do đâu?
Câu 3. Xác định và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn đầu tiên.
Câu 4. Anh/ chị hãy nhận xét cách tác giả viết về Sài Gòn.
1 bình luận về “Đọc đoạn trích: Những ngày cuối năm này, tôi chợt thấy Sài Gòn bình yên đến lạ. Một năm cũ sắp qua đi, người ta cho mình cái”