Đọc văn bản sau: Bỗng vui mừng bắt gặp một nhành hoa Khắp Hoàng Liên trên một ngàn thước núi Hoa nếp mỏng manh trước tầm gió

Đọc văn bản sau:
Bỗng vui mừng bắt gặp một nhành hoa
Khắp Hoàng Liên trên một ngàn thước núi
Hoa nếp mỏng manh trước tầm gió thổi
Hoa diếp vàng cô độc giữa thâm u
Và bên đường hoa nghệ dại ngẩn ngơ
Hoa sim tím một nỗi buồn hoang dã
Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ
Mà thấy người cành lá khẽ lung lay
Hoa mọc dưới chân người, hoa mọc đến chân mây
(Có nhiều thứ hoa còn chưa biết rõ)
Anh đừng hỏi tên hoa làm chi nữa
Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi!
Không phải hoa được ở cùng người
Được chăm sóc những mảnh vườn sạch cỏ
Được khoe đến muôn màu sắc lạ
Và được đời chiêm ngưỡng mùi hương
Không phải hoa được cắm trên bàn
Trong ngày hội của những niềm vui mới
Những hoa này lại nở cho triền núi
Lại nở cho vẻ đẹp của rừng chung
Nên ít ai để ý sắc từng bông
Chỉ thấy núi muôn màu rực rỡ
Đôi khi giẫm lên hoa mà chẳng nhớ
Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi
(Trích Hoa dại núi Hoàng Liên, Tập thơ Tự hát (1984), Xuân Quỳnh)
Từ hình ảnh của những bông hoa dại trong văn bản đọc hiểu, anh/chị hãy viết đoạn văn ngắn (khoảng 200 chữ) bàn về ý nghĩa của sự cống hiến thầm lặng trong cuộc đời.

1 bình luận về “Đọc văn bản sau: Bỗng vui mừng bắt gặp một nhành hoa Khắp Hoàng Liên trên một ngàn thước núi Hoa nếp mỏng manh trước tầm gió”

  1.   Cống hiến là một nghĩa cử cao đẹp. Ta thường dành trọn tấm lòng, tình cảm để thực hiện một điều gì đó, để nhận lại được sự công nhận của mọi người. Từ đó ta có thể khẳng định được giá trị bản thân mình. Tuy nhiên, không phải ai cũng chọn công khai những điều mà mình đã làm đối với moi người và cộng đồng. Luôn có những người chọn đứng phía sau cánh gà để giúp đỡ, hỗ trợ, cổ vũ, mọi người. Đó chính là sự cống hiến thầm lặng. Sự cống hiến thầm lặng cũng giống như bông hoa nở về đêm, dù đẹp đẽ, rực rỡ và thơm ngát nhưng ít ai hay biết mà chiêm ngưỡng. Nhưng dù thầm lặng, dù có nở về đêm, dù bị khuất lấp nhưng những hành động thầm lặng ấy vẫn như một tia sáng giữa trời đêm, luôn được mọi người đề cao, ngưỡng mộ và trân quý. Bên cạnh đó, những hành động cống hiến tuy trong thầm lặng nhưng lại mang lại ý nghĩa vô cùng to lớn. Những hành động ấy đôi khi chính là bàn tay nâng đỡ, cưu mang những mảnh đời cơ cực, bất hạnh. Hay đôi khi là ngọn nến sưởi ấm những trái tim hóa đá, hay là ngọn đuốc dẫn đường cho những người lầm đường lạc lối. Và đôi khi cũng là liều thuốc chữa lành cho tâm hồn con người và cho chính bản thân chúng ta. Hành đọng cống hiến thầm lặng sẽ có lúc biến thành sợ dây vô hình, kéo con người chúng ta lại gần nhau hơn trong cuộc sống đầy lo toan và xô bồ này. Và có thể từ đó, họ tìm được tri kỉ và trở thành một phần của nhau trong cuộc sống. Và hơn hết, bản thân chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản và có ích hơn đối với cộng đồng. Nói đến sự cống hiến thầm lặng, ta không thể không nói đến sự cống hiến của những người lính, những anh bộ đội không tên đã chiến đấu quên mình, hi sinh vì Tổ quốc. Máu của các anh, sự cống hiến của các anh trong thầm lặng đã một phần gây dựng nên đất nước hôm nay. Thế hệ trẻ chúng tôi sẽ luôn luôn ghi nhớ, biết ơn sự hi sinh của các anh. Nhìn lại bản thân mình, tôi nhận thấy bản thân cần phải biết quan tâm, giúp đỡ người khác nhiều hơn để bản thân trở nên có ích, trước hết là với chính bản thân mình. Và tôi cũng nhận ra, “cho đi chính là nhận lại”, tuy nhận lại không phải là thứ gì to lớn, hay nhận lại về vật chất mà đơn giản chỉ là tình cảm giữa con người với nhau, lời cảm ơn chân thành và sự thanh thản từ trong tâm của chúng ta.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới