Đọc đoạn thơ sau:
Ai đang nhớ vùng quê mình ngoài đó
Những ngọn đồi đá ong nuôi giấc mơ bạch đàn
Me quét lá thấy dầu con trên đất
ngày con đi chân cứng đá mềm
Con đã trải dá mền rồi mẹ
Và đá cũng cứng hơn con tưởng rất nhiều
Nhưng cây bạch đàn trên đoi kia đứng được
Nó không tìm một cho sống khác hơn
Cuối một đêm con qua khoảng rừng cháy trụi
Cây như ngàn cánh tay khó khẳng níu bầu trời
Bên hổ bom B.52 khét lẹt
Sao Mai xanh như giếng nước tình cờ
Phút cái đẹp bùng lên trước trăm lần đe dọa
Đây là thời thách thức của bình yên
Ôi me bạch đàn dòng sông kiên nhẫn
Những cánh rừng rồi sẽ tái sinh
Cho nghiêng xuống đời ta những vòm trời xanh mát mẻ
Lòng trẻ thơ mơ trái chín trên cành
Trong gió bắc mắt mẹ nhìn đăm đắm
Miếng trầu cay bền bi suốt mùa đóng
Con sẽ về chạy rát bỏng bàn chân
Vång trán mẹ giờ này lặng song
Sau mưa bão mia ngọt dán lên ngọn
Vẫn chỗ ướt mẹ nằm đất nước mình ơi!
(Trích Những người đi tới biển-Thanh Thảo)
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1: Bức tranh về vùng quê mình ngoài đó” trong nỗi nhớ của người con- người chiến sĩ được khắc hoa với những hình ảnh nào?
Câu 2: Chi ra phép tu từ được sử dụng trong khô thơ thứ ba.
Câu 3: Anh chị hiểu như thế nào về hai câu thơ:
“Nhưng cây bạch đàn trên đoi kia đứng được
Nó không tìm một chỗ sống khác tốt hơn”
Câu 4: Hình ảnh người mẹ trong đoạn thơ gợi cho anh/chị suy nghĩ gi?
2 bình luận về “Đọc đoạn thơ sau: Ai đang nhớ vùng quê mình ngoài đó Những ngọn đồi đá ong nuôi giấc mơ bạch đàn Me quét lá thấy dầu con trên”