2. Thêm trạng ngữ cho trong ngoặc đơn vào những chỗ thích hợp để đoạn văn vẫn được mạch lạc a. Cây gạo bền bỉ làm việc đêm ng

2. Thêm trạng ngữ cho trong ngoặc đơn vào những chỗ thích hợp để đoạn văn vẫn được mạch lạc
a. Cây gạo bền bỉ làm việc đêm ngày, chuyên cần lấy từ đất, nước và ánh sáng nguồn sinh lực và sức trẻ vô tận. Cây chỉ còn những cành trơ trụi, nom như cằn cỗi. Nhưng không, dòng nhựa trẻ đang rạo rực khắp thân cây. Xuân đến, lập tức cây gạo già lại trổ lộc nảy hoa, lại gọi chim chóc tới, cành cây đầy tiếng hót và màu đỏ thẫm. Cây lại nhờ gió phân phát đi khắp chốn những múi bông trắng nuột nà.
Theo Vũ Tú Nam
(Trạng ngữ: đến ngày đến tháng; mùa đông)
b. Ở Trường Sơn, mỗi khi trời nổi gió, cảnh tượng thật là dữ dội. Những cây đại thụ có khi cũng bị bật gốc cuốn tung xuống vực thẳm. Cánh chim đại bàng vẫn bay lượn trên nền trời. Có lúc chim cụp cánh lao vút đi như một mũi tên. Chim lại vẫy cánh, đạp gió vút lên cao.
Theo THIÊN LƯƠNG
(Trạng ngữ: có lúc; giữa lúc gió đang gào thét ấy)

2 bình luận về “2. Thêm trạng ngữ cho trong ngoặc đơn vào những chỗ thích hợp để đoạn văn vẫn được mạch lạc a. Cây gạo bền bỉ làm việc đêm ng”

  1. $\text{Bài 2}$
    a,Cây gạo bền bỉ làm việc đêm ngày, chuyên cần lấy từ đất, nước và ánh sáng nguồn sinh lực và sức trẻ vô tận. Mùa đông,cây chỉ còn những cành trơ trụi, nom như cằn cỗi. Nhưng không, dòng nhựa trẻ đang rạo rực khắp thân cây. Xuân đến, lập tức cây gạo già lại trổ lộc nảy hoa, lại gọi chim chóc tới, cành cây đầy tiếng hót và màu đỏ thẫm. Đến ngày đến tháng,cây lại nhờ gió phân phát đi khắp chốn những múi bông trắng nuột nà.
    →Trạng ngữ trong các câu trên đều là trạng ngữ chỉ thời gian.
    b. Ở Trường Sơn, mỗi khi trời nổi gió, cảnh tượng thật là dữ dội. Giữa lúc gió đang gào thét ấy,những cây đại thụ có khi cũng bị bật gốc cuốn tung xuống vực thẳm. Cánh chim đại bàng vẫn bay lượn trên nền trời. Có lúc, chim cụp cánh lao vút đi như một mũi tên. Chim lại vẫy cánh, đạp gió vút lên cao.
    →Trạng ngữ trong các câu trên đều là trạng ngữ chỉ thời gian
    $Taekook$

    Trả lời
  2. a. Cây gạo bền bỉ làm việc đêm ngày, chuyên cần lấy từ đất, nước và ánh sáng nguồn sinh lực và sức trẻ vô tận. Mùa đông, cây chỉ còn những cành trơ trụi, nom như cằn cỗi. Nhưng không, dòng nhựa trẻ đang rạo rực khắp thân cây. Xuân đến, lập tức cây gạo già lại trổ lộc nảy hoa, lại gọi chim chóc tới, cành cây đầy tiếng hót và màu đỏ thẫm. Đến ngày đến tháng, cây lại nhờ gió phân phát đi khắp chốn những múi bông trắng nuột nà.
    b. Ở Trường Sơn, mỗi khi trời nổi gió, cảnh tượng thật là dữ dội. Giữa lúc gió đang gào thét ấy, những cây đại thụ có khi cũng bị bật gốc cuốn tung xuống vực thẳm. Có lúc, cánh chim đại bàng vẫn bay lượn trên nền trời. Có lúc chim cụp cánh lao vút đi như một mũi tên. Chim lại vẫy cánh, đạp gió vút lên cao. 
    $#Vy$

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới