bài văn viếng lê-nin có mấy từ láy

bài văn viếng lê-nin có mấy từ láy

2 bình luận về “bài văn viếng lê-nin có mấy từ láy”

  1. Viếng Lê – nin Mát – xcơ- va, tháng 1 năm 1924, giữa mùa đông nước Nga. Khí trời lạnh dưới 40 độ âm. Lê- nin vừa mất được mấy hôm. Một sáng, phòng số 8 khách sạn Luých có tiếng gõ cửa nhẹ. Một thanh niên gầy gò, đầu đội mũ cát- két, mình mặc chiếc áo mỏng mùa thu, tay xách một va-li bé tí bước vào nói: Tôi là Nguyễn Ái Quốc, người Việt Nam. Tôi vừa ở Pa- ri đến. Nhờ các đồng chí hướng dẫn tôi đi viếng Lê- nin. Mấy đồng chí người Pháp và I-ta-li-a trong phòng đều khuyên anh đợi đến ngày mai có áo ấm hãy đi. Người thanh niên thở dài, ngồi uống nước chè rồi trở về phòng mình. Ai cũng cho rằng thế là anh chịu nghe rồi. Ngoài trời lúc này tuyết tạm ngừng rơi, lạnh như cắt ruột. Rét quá! Tiết trời như cũng chia buồn với lòng người. Khoảng mười giờ đêm, phòng số 8 lại có tiếng gõ cửa nhẹ. Cửa mở. Vẫn là người thanh niên trong bộ quần áo mỏng mùa thu. Mạt anh xanh xám, ngón tay, mũi và tai thâm tím vì giá rét. Anh vừa nói vừa run cầm cập: Tôi vừa đi viếng Lê-nin về. Tôi không thể chờ đến ngày mai mới viếng người bạn vĩ đại của nhân dân các nước thuộc địa. Các đồng chí có nước chè nóng không?
    Theo Giéc-ma-nét-tô
    *Bài văn viếng lê-nin có mấy từ láy?
    * Bài văn viếng lê-nin có _hai từ lay_
    – Cầm cập và gầy gò.
    *Chúc bạn học tốt !

    Trả lời
  2. #kynakim
    Bài văn viếng Lê Nin có  từ láy là:
    cầm cập, gầy gò. 
    Trong bài Viếng Lê-nin ( xin phép cop mỗi bài tập đọc ), các từ đó xuất hiện  in đậm: 
    Mát – xcơ- va, tháng 1 năm 1924, giữa mùa đông nước Nga. Khí trời lạnh dưới 40 độ âm. Lê- nin vừa mất được mấy hôm.
    Một sáng, phòng số 8 khách sạn Luých có tiếng gõ cửa nhẹ. Một thanh niên gầy gò, đầu đội mũ cát- két, mình mặc chiếc áo mỏng mùa thu, tay xách một va-li bé tí bước vào nói:
    Tôi là Nguyễn Ái Quốc, người Việt Nam. Tôi vừa ở Pa- ri đến. Nhờ các đồng chí hướng dẫn tôi đi viếng Lê- nin.
    Mấy đồng chí người Pháp và I-ta-li-a trong phòng đều khuyên anh đợi đến ngày mai có áo ấm hãy đi. Người thanh niên thở dài, ngồi uống nước chè rồi trở về phòng mình. Ai cũng cho rằng thế là anh chịu nghe rồi.
    Ngoài trời lúc này tuyết tạm ngừng rơi, lạnh như cắt ruột. Rét quá! Tiết trời như cũng chia buồn với lòng người. Khoảng mười giờ đêm, phòng số 8 lại có tiếng gõ cửa nhẹ. Cửa mở. Vẫn là người thanh niên trong bộ quần áo mỏng mùa thu. Mạt anh xanh xám, ngón tay, mũi và tai thâm tím vì giá rét. Anh vừa nói vừa run cầm cập:
    Tôi vừa đi viếng Lê-nin về. Tôi không thể chờ đến ngày mai mới viếng người bạn vĩ đại của nhân dân các nước thuộc địa. Các đồng chí có nước chè nóng không?
    Theo Giéc-ma-nét-tô

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới