“tùng…tùng…tùng” đó là âm thanh rộn rã, quen thuộc của bác trống trường báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Em hãy viết tiếp vào

“tùng…tùng…tùng” đó là âm thanh rộn rã, quen thuộc của bác trống trường báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Em hãy viết tiếp vào chỗ trống trong đoạn văn ngắn từ 10-12 câu miêu tả quang cảnh ra chơi trên sân trường. Trong đó có sử dụng 2 động từ chỉ hoạt động, 2 động từ chỉ trạng thái, 1 cụm động từ và gạch chân

2 bình luận về ““tùng…tùng…tùng” đó là âm thanh rộn rã, quen thuộc của bác trống trường báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Em hãy viết tiếp vào”

  1. Bài làm
    “Tùng….tùng….tùng” đó là âm thanh rộn rã, quen thuộc của bác trống trường báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Từng tốp học sinh của các lớp đua nhau ào ra sân trường như thể vừa được giải phóng. Giờ ra chơi chính là lúc mà bao trò chơi tuổi thơ xuất hiện. Các bạn nam rủ nhau chơi những trò quen thuộc như đá bóng, đá cầu. Những quả bóng, quả cầu được chuyền qua chuyền lại và những giọt mồ hôi cũng cứ thế mà tuôn ra. Hòa với sự nhịp nhàng của các bạn nam đá cầu là tiếng quăng dây của các bạn nữ đang chơi nhảy dây. Từng nhịp từng nhịp đều đều cứ hết màn này lại qua màn khác. Các bạn cứ chơi mãi mà chẳng mệt. Khác với các bạn năng động ấy lại có những nhóm học sinh tụm lại quanh hàng ghế đá dưới gốc cây để trò chuyện. Mỗi bạn đều có câu chuyện hay để kể cho mọi người nghe. Bởi vậy, thi thoảng từ chỗ các bạn ấy nói chuyện lại phát ra những tiếng cười vô cùng vui vẻ. Và giờ ra chơi cứ như vậy mà qua đi, khi tiếng trống vang lên lần nữa cũng là lúc mọi trò chơi phải gác lại để bắt đầu giờ học tiếp theo.
    – 2 động từ chỉ hoạt động: đua nhau, chuyền.
    – 2 động từ chỉ trạng thái: xuất hiện, mệt.
    – 1 cụm động từ: cứ chơi mãi.

    Trả lời
  2. Tiếng trống “tùng… tùng… tùng…” vang lên, báo hiệu một giờ học căng thẳng đã kết thúc. Từ của lớp, học sinh từng tốp từng tốp ùa ra ngoài như ong vỡ tổ. Sân trường vắng lặng đã không còn, . Cô giáo ngừng giảng, học sinh cũng nhanh chóng cất sách vở chào cô giáo rồi ùa nhau ra bên ngoài chơi đùa. Sân trường không còn vắng vẻ nữa,thay vào đó là không gian rộn rã tiếng cười của hàng trăm học sinh tung tăng chạy nhảy nó rộn ràng và nhộn nhịp hơn nhiều, cũng chật chội nữa. 
    Giờ ra chơi, đám con trai chia ra thành một tốp riêng xuống dưới sân chơi đá cầu, tốp khác thì lại chơi đuổi bắt, tốp khác lại chơi bắn bi. Còn con gái thì tập trung lại chia thành hai đội chơi nhảy dây, hoặc đánh cầu lông cùng với nhau. Những tựu trung lại tạo nên một không gian vui vẻ và nhộn nhip. Âm thanh hỗn độn của tiếng cười nói, tiếng cãi vã,… cũng đều hóa vào cùng với nhau.Có những bạn học sinh ra chơi thì cũng có những bạn học sinh thì ngồi trong lớp nói chuyện với nhau, có thể là bàn về bài kiểm tra vừa qua, hay cũng có thể là những câu chuyện trên trời dưới bể mà vừa khám phá ra được. Một số khác thì lại ngồi ôn bài của tiết tiếp theo, làm bài tập cho kịp giờ nộp cô giáo, không thì lại là ngồi đọc những mẩu truyện mà bản thân thấy thích thú. Còn một số khác thì lại trở thành khán giả cổ vũ, bình luận,…Thầy cô giáo khi kết thúc tiết học cũng nhanh di chuyển về phòng hội đồng ngồi nói chuyện, chia sẻ với nhau về những bài giảng, về cuộc sống hàng ngày của mình. Cũng có thầy cô bận rộn công việc nào đó, cũng còn có người thì thanh thản uống ly trà ngắm nhìn lũ học trò chơi đùa cùng nhau ở ngoài sân.
    Khoảng 15 phút, tiếng trống lại vang lên, giống như sự rộn rã lúc trống điểm ra chơi, học trò nhanh chóng dừng lại cuộc chơi mà di chuyển vào lớp học, sẵn sàng cho bài học mới. Sân trường bỗng chốc trở nên im ắng, tĩnh mịch. Những chú chim trên những tán lá cây cất tiếng hót, nhẹ nhàng bay lượn trong không gian.
    Ngôi trường trở về với không gian yên tĩnh, loáng thoáng đâu đó tiếng giáng bài phát ra từ các lớp học.

    Trả lời

Viết một bình luận

Câu hỏi mới