câu chuyện của ốc sên:
Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ : Mẹ ơi! Tại sao chúng ta lại phải đeo chiếc bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế?Thật là mệt chết đi được!
-Vì cơ thẻ chúng ta ko có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò , mà bò cũng ko nhanh-Ốc sên mẹ nói
-Chị sâu róm cũng ko có xương,cũng bò chẳng nhanh, tại saoc chị ấy ko phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?
-Vi chị sâu róm sẽ thành bướm , bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy.
-Nhuung e giun đất cững ko có xương, cũng bò chẳng nhanh,cũng ko biến hóa được, tại sao em ấy ko phải đeo cái bình vừa nặn vừa cứng ấy
-Vì e giun sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ e ấy
Ốc sên con bật khóc nói :” Chúng ta thật đáng thương,bầu trời ko bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng ko che chở chúng ta.
-Vì vậy chúng ta có cái bình!- Ốc sên mẹ an ủi con. ” chúng ta không dựa vào trời , cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính bản thân chúng ta.
Câu hỏi:
Em nghĩ gì về mẹ con ốc sên?
Em tự rút ra cho mình được bài học j? (viết thành đoạn văn nha)
Hepl giúp mình với 5* and ctlhn
2 bình luận về “câu chuyện của ốc sên: Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ : Mẹ ơi! Tại sao chúng ta lại phải đeo chiếc bình vừa nặng vừa cứng trên lưn”