CHIẾC NHÃN VỞ MONG MANH
Tiếng côn trùng ca râm ran trên những đồi cỏ mờ sương dẫn vào những bản làng nép mình trên núi cao. Nơi xóm nhỏ ấy, cu Non đang ngồi lúi húi vẽ một cái nhãn vở với những mẩu bút chì màu cùn ngắn bằng hai đốt ngón tay do một người du lịch qua đây đã cho nó. Nó biết tới cái nhãn vở bé xinh ấy trong một xe bán hàng rong đi qua làng nó. Và nó đã hỏi chuyện người bán hàng và biết nhãn vở có ghi: trường, lớp, họ tên, vở, năm học. Non đưa cây bút chì nắn nót vẽ, đừng nghĩ rằng chỉ có những đứa trẻ đi học mới biết cầm bút nắn nót. Tuy có những đứa trẻ chẳng ai dạy nhưng cũng biết cầm bút thật khéo. Nó vẽ nhãn vở hình cái lá, trường của Non là trường Mây Hồng, lớp của bạn Non là lớp Tổ Chim. Còn vở ư, vở để ghi chữ nó khéo léo xoay một vòng thành chữ O con chữ nó nghe lỏm được từ cô giáo mới đến. Còn cái nữa, cái năm học Non chẳng biết vẽ cái gì bây giờ. Nó bỗng nhớ mùi áo chàm của mẹ nó. Sau khi bố nó bị cây đổ đè chết, mẹ nó lấy chồng bên kia biên giới. Non nhìn về phía ông đang ngủ, từ chiều em định hỏi: Ông ơi, ông xin học cho cháu chưa? nhưng thấy ông bận nên Non lại thôi. Cái nhãn vở hình lá nhỏ mong manh hiện ra trước mắt Non, Non không biết chữ để viết vào đấy một điều gì nữa. Nó khẽ nhắm mắt lại ngả đầu dưới cánh tay gầy, kề má lên chiếc nhãn vở hình chiếc lá mà nó đang vẽ dở. Non thiếp ngủ trong tiếng gió vủa rừng thâm u, gió có mùi lúa nương đang chín, có cả mùi vôi của ngôi trường mới xây ở đầu làng Non.
8. hình ảnh chiếc nhãn vở mong manh gợi cho em cảm nghĩ gì?
2 bình luận về “CHIẾC NHÃN VỞ MONG MANH Tiếng côn trùng ca râm ran trên những đồi cỏ mờ sương dẫn vào những bản làng nép mình trên núi cao.”